古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
胡升
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
仙都山
宋
:
胡升
鼎湖不可见,巍然但孤峰。
dǐng hú bù kě jiàn,wēi rán dàn gū fēng。
特立亘万古,气压诸山雄。
tè lì gèn wàn gǔ,qì yā zhū shān xióng。
黄帝久得仙,游行跨飞龙。
huáng dì jiǔ dé xiān,yóu xíng kuà fēi lóng。
至今世俗传,尚指辇路通。
zhì jīn shì sú chuán,shàng zhǐ niǎn lù tōng。
颇如升天桧,追求白鹿踪。
pǒ rú shēng tiān guì,zhuī qiú bái lù zōng。
常言贵荒唐,厥见真儿童。
cháng yán guì huāng táng,jué jiàn zhēn ér tóng。
顾惟此山奇,实宜仙所宫。
gù wéi cǐ shān qí,shí yí xiān suǒ gōng。
水声来冷风,和以万本松。
shuǐ shēng lái lěng fēng,hé yǐ wàn běn sōng。
客枕久未稳,笙箫满虚空。
kè zhěn jiǔ wèi wěn,shēng xiāo mǎn xū kōng。
颇疑九成音,不在二典中。
pǒ yí jiǔ chéng yīn,bù zài èr diǎn zhōng。
但恐蚩尤旗,晔晔舒长虹。
dàn kǒng chī yóu qí,yè yè shū zhǎng hóng。
虽能独不死,忍视斯民穷。
suī néng dú bù sǐ,rěn shì sī mín qióng。
君看涿鹿战,万古蒙其功。
jūn kàn zhuō lù zhàn,wàn gǔ méng qí gōng。
鼎湖何足道,帝德弥苍穹。
dǐng hú hé zú dào,dì dé mí cāng qióng。
AI赏析