古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
郏侨
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
访翠微邈上人
宋
:
郏侨
行客倦奔驰,寻师到翠微。
xíng kè juàn bēn chí,xún shī dào cuì wēi。
相看无俗语,一笑任天机。
xiāng kàn wú sú yǔ,yī xiào rèn tiān jī。
曲沼淡寒玉,横山锁落晖。
qū zhǎo dàn hán yù,héng shān suǒ luò huī。
情根枯未得,爱此几忘归。
qíng gēn kū wèi dé,ài cǐ jǐ wàng guī。
AI赏析
访淩峰贤上人
宋
:
郏侨
步入淩峰阁,寻师师未归。
bù rù líng fēng gé,xún shī shī wèi guī。
凭栏寂无语,唯见白云飞。
píng lán jì wú yǔ,wéi jiàn bái yún fēi。
AI赏析
为简公约赋素琴堂
宋
:
郏侨
素琴之堂虚且清,素琴之韵沦杳冥。
sù qín zhī táng xū qiě qīng,sù qín zhī yùn lún yǎo míng。
神闲意定默自鸣,宫商不动谁与听。
shén xián yì dìng mò zì míng,gōng shāng bù dòng shuí yǔ tīng。
堂中道人骨不俗,貌庞形端颜莹玉。
táng zhōng dào rén gǔ bù sú,mào páng xíng duān yán yíng yù。
我尝见之醒心目,宁必丝桐弦断续。
wǒ cháng jiàn zhī xǐng xīn mù,níng bì sī tóng xián duàn xù。
呜乎靖节已死不复闻,成亏相半疑昭文。
wū hū jìng jié yǐ sǐ bù fù wén,chéng kuī xiāng bàn yí zhāo wén。
阮手钟耳相吐吞,素琴之道讵可论。
ruǎn shǒu zhōng ěr xiāng tǔ tūn,sù qín zhī dào jù kě lùn。
道人道人听我语,纷纷世俗谁师古。
dào rén dào rén tīng wǒ yǔ,fēn fēn shì sú shuí shī gǔ。
金徽玉轸方步武,虚堂榜名无自苦。
jīn huī yù zhěn fāng bù wǔ,xū táng bǎng míng wú zì kǔ。
AI赏析