古诗词

孙发

绝句二首

孙发

林亭长夏爱浓阴,来引茶瓯一散襟。lín tíng zhǎng xià ài nóng yīn,lái yǐn chá ōu yī sàn jīn。
忽去却来蜂个个,自啼还住鸟深深。hū qù què lái fēng gè gè,zì tí hái zhù niǎo shēn shēn。

绝句二首

孙发

山家一尺潇湘石,扫尽云腴齿颊清。shān jiā yī chǐ xiāo xiāng shí,sǎo jǐn yún yú chǐ jiá qīng。
警破午窗箕颍梦,转为风外小松声。jǐng pò wǔ chuāng jī yǐng mèng,zhuǎn wèi fēng wài xiǎo sōng shēng。

截臂行

孙发

吾闻两臂重于天下不可废,知之不必子华子。wú wén liǎng bì zhòng yú tiān xià bù kě fèi,zhī zhī bù bì zi huá zi。
愚民气焚胸,一忿敢趋死。yú mín qì fén xiōng,yī fèn gǎn qū sǐ。
以死视四肢,截臂如去指。yǐ sǐ shì sì zhī,jié bì rú qù zhǐ。
呜呼巴陵之民何以有此风,疾痛利害人所同。wū hū bā líng zhī mín hé yǐ yǒu cǐ fēng,jí tòng lì hài rén suǒ tóng。
甘心一臂捐粪壤,终身废卧闾阎中。gān xīn yī bì juān fèn rǎng,zhōng shēn fèi wò lǘ yán zhōng。
前年截臂渠得理,今年截臂吾亦尔。qián nián jié bì qú dé lǐ,jīn nián jié bì wú yì ěr。
村南截臂杀平人,村北炰咻还比拟。cūn nán jié bì shā píng rén,cūn běi páo xiū hái bǐ nǐ。
虺虺民,虺虺民,用心若此非吾人。huī huī mín,huī huī mín,yòng xīn ruò cǐ fēi wú rén。
有冤自可次第诉,毒人何必残其身。yǒu yuān zì kě cì dì sù,dú rén hé bì cán qí shēn。
闻者莫惊喧,此弊吾能言。wén zhě mò jīng xuān,cǐ bì wú néng yán。
其初姑息吏,不与杜其源。qí chū gū xī lì,bù yǔ dù qí yuán。
嗟哉恶俗伤仁厚,明明有冤宜勿受。jiē zāi è sú shāng rén hòu,míng míng yǒu yuān yí wù shòu。
一奸不济百奸消,共致和平俾在宥。yī jiān bù jì bǎi jiān xiāo,gòng zhì hé píng bǐ zài yòu。