古诗词

唐仲友

代家君答闻老诗三首

唐仲友

江山天借使诗昌,太守风流似沈郎。jiāng shān tiān jiè shǐ shī chāng,tài shǒu fēng liú shì shěn láng。
莫作推敲冲导其,好携佳句过黄堂。mò zuò tuī qiāo chōng dǎo qí,hǎo xié jiā jù guò huáng táng。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

此花清绝似幽人,苦耐冰霜不爱春。cǐ huā qīng jué shì yōu rén,kǔ nài bīng shuāng bù ài chūn。
蜡蕊轻明香万斛,黄姑端的是前身。là ruǐ qīng míng xiāng wàn hú,huáng gū duān de shì qián shēn。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

点缀何曾待化人,密房琐琐暗藏春。diǎn zhuì hé céng dài huà rén,mì fáng suǒ suǒ àn cáng chūn。
定应昔与江梅友,惹得清香尚满身。dìng yīng xī yǔ jiāng méi yǒu,rě dé qīng xiāng shàng mǎn shēn。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

袂剪黄罗亦可人,君诗剩觅小园春。mèi jiǎn huáng luó yì kě rén,jūn shī shèng mì xiǎo yuán chūn。
最怜丈室铜瓶里,独对维摩似病身。zuì lián zhàng shì tóng píng lǐ,dú duì wéi mó shì bìng shēn。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

黄姑侍女两三人,散作名家不嫁春。huáng gū shì nǚ liǎng sān rén,sàn zuò míng jiā bù jià chūn。
仙桂飘零篱菊尽,香容付与雪中身。xiān guì piāo líng lí jú jǐn,xiāng róng fù yǔ xuě zhōng shēn。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

日暮天寒倚竹人,淡妆别有一般春。rì mù tiān hán yǐ zhú rén,dàn zhuāng bié yǒu yī bān chūn。
紫橐深贮香无限,金缕初裁稳称身。zǐ tuó shēn zhù xiāng wú xiàn,jīn lǚ chū cái wěn chēng shēn。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

山麝时时暗袭人,蔷薇露湿满枝春。shān shè shí shí àn xí rén,qiáng wēi lù shī mǎn zhī chūn。
若教粉蝶知音耗,应怨韶华枉误身。ruò jiào fěn dié zhī yīn hào,yīng yuàn sháo huá wǎng wù shēn。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

的皪光明色照人,枝头已有十分春。de lì guāng míng sè zhào rén,zhī tóu yǐ yǒu shí fēn chūn。
我惊唤作菩提树,为是如来幻化身。wǒ jīng huàn zuò pú tí shù,wèi shì rú lái huàn huà shēn。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

不管江梅妒杀人,壶中日月已先春。bù guǎn jiāng méi dù shā rén,hú zhōng rì yuè yǐ xiān chūn。
恰如姑射神仙子,野服高闲物外身。qià rú gū shè shén xiān zi,yě fú gāo xián wù wài shēn。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

长伴南枝带雪开,浑无蜂蝶去徘徊。zhǎng bàn nán zhī dài xuě kāi,hún wú fēng dié qù pái huái。
可能熟识金仙面,只有诗人日日来。kě néng shú shí jīn xiān miàn,zhǐ yǒu shī rén rì rì lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

只恐幽花取次开,哦诗忍冻几徘徊。zhǐ kǒng yōu huā qǔ cì kāi,ó shī rěn dòng jǐ pái huái。
莫猜野服风情浅,解把天香暗里来。mò cāi yě fú fēng qíng qiǎn,jiě bǎ tiān xiāng àn lǐ lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

甚欲陪君酒瓮开,寒侵病骨却徘徊。shén yù péi jūn jiǔ wèng kāi,hán qīn bìng gǔ què pái huái。
不辞更琢金仙句,图得抛砖换玉来。bù cí gèng zuó jīn xiān jù,tú dé pāo zhuān huàn yù lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

为爱凌晨细细开,谁人伴我独徘徊。wèi ài líng chén xì xì kāi,shuí rén bàn wǒ dú pái huái。
朝阳满树无尘滓,寒雀惊窥欲下来。cháo yáng mǎn shù wú chén zǐ,hán què jīng kuī yù xià lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

一点轻明照雪开,六花惊妒亦徘徊。yī diǎn qīng míng zhào xuě kāi,liù huā jīng dù yì pái huái。
清香不在江梅后,底事全无驿使来。qīng xiāng bù zài jiāng méi hòu,dǐ shì quán wú yì shǐ lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

几岁岩扃独自开,何人立马为徘徊。jǐ suì yán jiōng dú zì kāi,hé rén lì mǎ wèi pái huái。
只因坡谷传佳句,惹得寻春使少来。zhǐ yīn pō gǔ chuán jiā jù,rě dé xún chūn shǐ shǎo lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

积雪愁阴久不开,为怜花冷故徘徊。jī xuě chóu yīn jiǔ bù kāi,wèi lián huā lěng gù pái huái。
凭君琢句留金蕊,待取霜风送月来。píng jūn zuó jù liú jīn ruǐ,dài qǔ shuāng fēng sòng yuè lái。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

占胜地,胜地难摹写。zhàn shèng dì,shèng dì nán mó xiě。
二水护城闉,千山带林野。èr shuǐ hù chéng yīn,qiān shān dài lín yě。
山林郁苍苍,千里遥相望。shān lín yù cāng cāng,qiān lǐ yáo xiāng wàng。
括苍转晓色,九峰含夕阳。kuò cāng zhuǎn xiǎo sè,jiǔ fēng hán xī yáng。
危栏压雉堞,嘉名寄文章。wēi lán yā zhì dié,jiā míng jì wén zhāng。
阴晴阅变态,昼夜无故常。yīn qíng yuè biàn tài,zhòu yè wú gù cháng。
郊平涨潦渺沧溟,渚回澄波萦素练。jiāo píng zhǎng lǎo miǎo cāng míng,zhǔ huí chéng bō yíng sù liàn。
霁后遥岑历历分,雾中叠嶂蒙蒙见。jì hòu yáo cén lì lì fēn,wù zhōng dié zhàng méng méng jiàn。
增远目兮双明,含清辉兮四面。zēng yuǎn mù xī shuāng míng,hán qīng huī xī sì miàn。
奉分星之肸蚃,切宸居之眩转。fèng fēn xīng zhī xī xiǎng,qiè chén jū zhī xuàn zhuǎn。
邦人来此意以恭,客子临之游欲倦。bāng rén lái cǐ yì yǐ gōng,kè zi lín zhī yóu yù juàn。
神莫睹,敬先通。shén mò dǔ,jìng xiān tōng。
言有尽,兴无穷。yán yǒu jǐn,xīng wú qióng。
烟笼野以浮碧,浪射霞而涌红。yān lóng yě yǐ fú bì,làng shè xiá ér yǒng hóng。
连赤松之佳气,过三洞之罡风。lián chì sōng zhī jiā qì,guò sān dòng zhī gāng fēng。
仰层阁而跂翼,俯浮梁而卧虹。yǎng céng gé ér qí yì,fǔ fú liáng ér wò hóng。
数征帆而引兴,瞻倦翼而省躬。shù zhēng fān ér yǐn xīng,zhān juàn yì ér shěng gōng。
接弦歌之盈耳,震鼓角之凌空。jiē xián gē zhī yíng ěr,zhèn gǔ jiǎo zhī líng kōng。
洪钟发天半,清磬入云中。hóng zhōng fā tiān bàn,qīng qìng rù yún zhōng。
英灵降神异,膏腴生物丰。yīng líng jiàng shén yì,gāo yú shēng wù fēng。
清绝兹楼景,佳哉冠江东。qīng jué zī lóu jǐng,jiā zāi guān jiāng dōng。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

掞英词,英词有微意。shàn yīng cí,yīng cí yǒu wēi yì。
怀章恋双阙,吟情深六义。huái zhāng liàn shuāng quē,yín qíng shēn liù yì。
秋月清可依,春风惠无私。qiū yuè qīng kě yī,chūn fēng huì wú sī。
草桐感霜露,鸿鹤伤羽仪。cǎo tóng gǎn shuāng lù,hóng hè shāng yǔ yí。
解玉佩,去朝会,驾朱幡,张皂盖。jiě yù pèi,qù cháo huì,jià zhū fān,zhāng zào gài。
张盖非不荣,解佩难为情。zhāng gài fēi bù róng,jiě pèi nán wèi qíng。
青緺矫浊侈,锦帐怀休明。qīng guā jiǎo zhuó chǐ,jǐn zhàng huái xiū míng。
邦衣未容褫,况值佳山水。bāng yī wèi róng chǐ,kuàng zhí jiā shān shuǐ。
时来一登临,清旷豁千里。shí lái yī dēng lín,qīng kuàng huō qiān lǐ。
既为兹土愁,复云兹土美。jì wèi zī tǔ chóu,fù yún zī tǔ měi。
揖林壑,俯清沦,摛锦绣,歌阳春。yī lín hè,fǔ qīng lún,chī jǐn xiù,gē yáng chūn。
天球鸣兮朱弦奏,朱弦奏兮玉律新。tiān qiú míng xī zhū xián zòu,zhū xián zòu xī yù lǜ xīn。
灵均渊源,建安风度。líng jūn yuān yuán,jiàn ān fēng dù。
参众体于柏梁,接遗声于楚赋。cān zhòng tǐ yú bǎi liáng,jiē yí shēng yú chǔ fù。
值重光,叹盈缺。zhí zhòng guāng,tàn yíng quē。
曳长裾,怀散聚。yè zhǎng jū,huái sàn jù。
想西园兮不复游,典南尉兮未能去。xiǎng xī yuán xī bù fù yóu,diǎn nán wèi xī wèi néng qù。
薄淮阳之见疏,幸浮邱而来顾。báo huái yáng zhī jiàn shū,xìng fú qiū ér lái gù。
非流落以为患,谅热中而怨慕。fēi liú luò yǐ wèi huàn,liàng rè zhōng ér yuàn mù。
景入咏以增辉,诗因楼而得趣。jǐng rù yǒng yǐ zēng huī,shī yīn lóu ér dé qù。
嗟暗投于拙目,指微瑕于宝璐。jiē àn tóu yú zhuō mù,zhǐ wēi xiá yú bǎo lù。
高文一何寥,绝境亦难遇。gāo wén yī hé liáo,jué jìng yì nán yù。
子期久云亡,蚍蜉祇撼树。zi qī jiǔ yún wáng,pí fú qí hàn shù。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

增旧观,旧观已云美。zēng jiù guān,jiù guān yǐ yún měi。
栋宇未翚飞,贤侯为兴起。dòng yǔ wèi huī fēi,xián hóu wèi xīng qǐ。
昔时兮清赏,昔日兮清文。xī shí xī qīng shǎng,xī rì xī qīng wén。
挥弦兮归雁,隐几兮浮云。huī xián xī guī yàn,yǐn jǐ xī fú yún。
八篇合绮丽,万古垂芳芬。bā piān hé qǐ lì,wàn gǔ chuí fāng fēn。
鹤归城郭幸未改,人去典型犹得闻。hè guī chéng guō xìng wèi gǎi,rén qù diǎn xíng yóu dé wén。
风流兮代变,城隅兮势逼。fēng liú xī dài biàn,chéng yú xī shì bī。
故迹兮溪山,灵祠兮门阈。gù jì xī xī shān,líng cí xī mén yù。
凑香火于庶繁,局宇宙于褊侧。còu xiāng huǒ yú shù fán,jú yǔ zhòu yú biǎn cè。
惜经度于无地,厌往来于如织。xī jīng dù yú wú dì,yàn wǎng lái yú rú zhī。
重旧贯于改作,付流年于未极。zhòng jiù guàn yú gǎi zuò,fù liú nián yú wèi jí。
负吟咏之高名,起登眺之太息。fù yín yǒng zhī gāo míng,qǐ dēng tiào zhī tài xī。
侯至怀古贤,民乐值丰年。hóu zhì huái gǔ xián,mín lè zhí fēng nián。
谋始规模壮,竞辰旌旆迁。móu shǐ guī mó zhuàng,jìng chén jīng pèi qiān。
落成駴不日,面势快瞻前。luò chéng hài bù rì,miàn shì kuài zhān qián。
昔人应有待,神交臭兰茝。xī rén yīng yǒu dài,shén jiāo chòu lán chǎi。
泪碑忽已新,革带俨如在。lèi bēi hū yǐ xīn,gé dài yǎn rú zài。
当时屈望郎,此意属真宰。dāng shí qū wàng láng,cǐ yì shǔ zhēn zǎi。
楼高兮山远,野旷兮水长。lóu gāo xī shān yuǎn,yě kuàng xī shuǐ zhǎng。
冥冥兮鸿翼,渺渺兮鸥行。míng míng xī hóng yì,miǎo miǎo xī ōu xíng。
客至有永日,诗成无短章。kè zhì yǒu yǒng rì,shī chéng wú duǎn zhāng。
见闻靡不逮,名实非自彰。jiàn wén mí bù dǎi,míng shí fēi zì zhāng。
隆昌七百载,作者永相望。lóng chāng qī bǎi zài,zuò zhě yǒng xiāng wàng。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

出新奇,新奇震吴越。chū xīn qí,xīn qí zhèn wú yuè。
经营得要领,呈露入轩闼。jīng yíng dé yào lǐng,chéng lù rù xuān tà。
迢迢括苍山,虬龙南北环。tiáo tiáo kuò cāng shān,qiú lóng nán běi huán。
中含七邑壤,下注溪流湾。zhōng hán qī yì rǎng,xià zhù xī liú wān。
昔楼已据胜,今楼与名称。xī lóu yǐ jù shèng,jīn lóu yǔ míng chēng。
东西倍轩豁,高下增比兴。dōng xī bèi xuān huō,gāo xià zēng bǐ xīng。
极目送朝宗,目穷波未穷。jí mù sòng cháo zōng,mù qióng bō wèi qióng。
万里出寸碧,千里来雄风。wàn lǐ chū cùn bì,qiān lǐ lái xióng fēng。
地迥月偏蚤,草绵心易忡。dì jiǒng yuè piān zǎo,cǎo mián xīn yì chōng。
窗影射朝白,檐牙留晚红。chuāng yǐng shè cháo bái,yán yá liú wǎn hóng。
村村辨回互,树树分玲珑。cūn cūn biàn huí hù,shù shù fēn líng lóng。
长烟低抹岸,远水净涵空。zhǎng yān dī mǒ àn,yuǎn shuǐ jìng hán kōng。
云间无迅翼,天末识归篷。yún jiān wú xùn yì,tiān mò shí guī péng。
轮奂睹新作,邦人胡不乐。lún huàn dǔ xīn zuò,bāng rén hú bù lè。
憧憧绝纷扰,寂寂宜淡泊。chōng chōng jué fēn rǎo,jì jì yí dàn pō。
溪响答棋声,云影入杯酌。xī xiǎng dá qí shēng,yún yǐng rù bēi zhuó。
守澄心自知,客至意亦宜。shǒu chéng xīn zì zhī,kè zhì yì yì yí。
哦诗句易得,凭槛坐忘疲。ó shī jù yì dé,píng kǎn zuò wàng pí。
垂名千古地,一朝风景异。chuí míng qiān gǔ dì,yī cháo fēng jǐng yì。
楹桷压闾阎,丘壑输胸次。yíng jué yā lǘ yán,qiū hè shū xiōng cì。
清游未渠央,吾民那可忘。qīng yóu wèi qú yāng,wú mín nà kě wàng。
词章贲高阁,前后两甘棠。cí zhāng bēn gāo gé,qián hòu liǎng gān táng。
57123