古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
唐皞
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
题安阳山翠微寺
宋
:
唐皞
平地巍然起一峰,历山西畔隔湖东。
píng dì wēi rán qǐ yī fēng,lì shān xī pàn gé hú dōng。
势侵云汉千寻直,影落烟村四面同。
shì qīn yún hàn qiān xún zhí,yǐng luò yān cūn sì miàn tóng。
龙窟正当螺髻顶,僧居端在画图中。
lóng kū zhèng dāng luó jì dǐng,sēng jū duān zài huà tú zhōng。
邦人不独资观赏,旱岁为霖更有功。
bāng rén bù dú zī guān shǎng,hàn suì wèi lín gèng yǒu gōng。
AI赏析
上方
宋
:
唐皞
佛龛经阁等岩㠂,地在高中此最高。
fú kān jīng gé děng yán áo,dì zài gāo zhōng cǐ zuì gāo。
日出四楹浮宝气,云开百里见秋毫。
rì chū sì yíng fú bǎo qì,yún kāi bǎi lǐ jiàn qiū háo。
登临暂得心机静,徙倚翻嫌目力劳。
dēng lín zàn dé xīn jī jìng,xǐ yǐ fān xián mù lì láo。
况是雄飞先上者,强挥吟笔继诗豪。
kuàng shì xióng fēi xiān shàng zhě,qiáng huī yín bǐ jì shī háo。
AI赏析