古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
唐良骥
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
赠金仁山
宋
:
唐良骥
公已苍头我黑头,两情常得守清幽。
gōng yǐ cāng tóu wǒ hēi tóu,liǎng qíng cháng dé shǒu qīng yōu。
纷纷世事浮云变,汩汩人生逝水流。
fēn fēn shì shì fú yún biàn,gǔ gǔ rén shēng shì shuǐ liú。
行止何期南又北,交情又见夏还秋。
xíng zhǐ hé qī nán yòu běi,jiāo qíng yòu jiàn xià hái qiū。
可堪天意常如此,只合无心任去留。
kě kān tiān yì cháng rú cǐ,zhǐ hé wú xīn rèn qù liú。
AI赏析
赠金仁山
宋
:
唐良骥
命有穷时道不穷,命穷何处更求通。
mìng yǒu qióng shí dào bù qióng,mìng qióng hé chù gèng qiú tōng。
此生未老应须学,万事由来要适中。
cǐ shēng wèi lǎo yīng xū xué,wàn shì yóu lái yào shì zhōng。
物欲尽时心始旷,天真动处气初融。
wù yù jǐn shí xīn shǐ kuàng,tiān zhēn dòng chù qì chū róng。
百般佳处难形状,自与常人迥不同。
bǎi bān jiā chù nán xíng zhuàng,zì yǔ cháng rén jiǒng bù tóng。
AI赏析