古诗词

家铉翁

墨梅

家铉翁

非香之香,非色之色。fēi xiāng zhī xiāng,fēi sè zhī sè。
伴我孤吟,风清月白。bàn wǒ gū yín,fēng qīng yuè bái。

墨梅

家铉翁

冰崖孤芳,雪林早春。bīng yá gū fāng,xuě lín zǎo chūn。
伴我读易,见天地心。bàn wǒ dú yì,jiàn tiān dì xīn。

题雪花达摩布衣偈

家铉翁

拈花公案且莫道,西来正被拈花恼。niān huā gōng àn qiě mò dào,xī lái zhèng bèi niān huā nǎo。
一花开后几花开,微笑不禁成绝倒。yī huā kāi hòu jǐ huā kāi,wēi xiào bù jìn chéng jué dào。
归去来,人未老,掉下从前旧草鞋。guī qù lái,rén wèi lǎo,diào xià cóng qián jiù cǎo xié。
衲被蒙头面壁坐,提起不直一落索。nà bèi méng tóu miàn bì zuò,tí qǐ bù zhí yī luò suǒ。
放下大地无处著,从来被他碍手脚。fàng xià dà dì wú chù zhù,cóng lái bèi tā ài shǒu jiǎo。
为君索火当街烧,布袋依前是弥勒。wèi jūn suǒ huǒ dāng jiē shāo,bù dài yī qián shì mí lēi。
8312345