古诗词

孙钦臣

罗浮即景

孙钦臣

巨鳌掀钓去,何代泛蓬瀛。jù áo xiān diào qù,hé dài fàn péng yíng。
百里风光积,崇朝香气横。bǎi lǐ fēng guāng jī,chóng cháo xiāng qì héng。
盘根争耸拔,峻岭共峥嵘。pán gēn zhēng sǒng bá,jùn lǐng gòng zhēng róng。
伞盖千重出,笙竽万籁声。sǎn gài qiān zhòng chū,shēng yú wàn lài shēng。
望高南镇越,势远北归溟。wàng gāo nán zhèn yuè,shì yuǎn běi guī míng。
涧险难穷路,花多不记名。jiàn xiǎn nán qióng lù,huā duō bù jì míng。
寒流飞白练,怪石叠苍琼。hán liú fēi bái liàn,guài shí dié cāng qióng。
雨向山腰下,云从洞口生。yǔ xiàng shān yāo xià,yún cóng dòng kǒu shēng。
乔松随岁古,异卉逐时荣。qiáo sōng suí suì gǔ,yì huì zhú shí róng。
近逼天风冷,遥瞻海日明。jìn bī tiān fēng lěng,yáo zhān hǎi rì míng。
淡烟轻纠素,修蔓密垂缨。dàn yān qīng jiū sù,xiū màn mì chuí yīng。
泉涌知无尽,崖危讶欲倾。quán yǒng zhī wú jǐn,yá wēi yà yù qīng。
深沈宜造化,顷刻变阴晴。shēn shěn yí zào huà,qǐng kè biàn yīn qíng。
游客逢岩住,归僧带月行。yóu kè féng yán zhù,guī sēng dài yuè xíng。
更寻应有分,再到已忘情。gèng xún yīng yǒu fēn,zài dào yǐ wàng qíng。
但恐看难遍,须知画不成。dàn kǒng kàn nán biàn,xū zhī huà bù chéng。
惜哉居绝域,不得视公卿。xī zāi jū jué yù,bù dé shì gōng qīng。