古诗词

员兴宗

和王丞绝胜亭

员兴宗

时序一转毂,乾坤双旅亭。shí xù yī zhuǎn gǔ,qián kūn shuāng lǚ tíng。
此日即昨日,春过秋峥嵘。cǐ rì jí zuó rì,chūn guò qiū zhēng róng。
如何万象间,寓我七尺形。rú hé wàn xiàng jiān,yù wǒ qī chǐ xíng。
忽忆县以西,远览目屡经。hū yì xiàn yǐ xī,yuǎn lǎn mù lǚ jīng。
前峰一鳌伏,遥巘千螺青。qián fēng yī áo fú,yáo yǎn qiān luó qīng。
是穷天外胜,谁托世上名。shì qióng tiān wài shèng,shuí tuō shì shàng míng。
翩翩佳公子,语秀含馀清。piān piān jiā gōng zi,yǔ xiù hán yú qīng。
来此集宾客,溪山两钟情。lái cǐ jí bīn kè,xī shān liǎng zhōng qíng。
亭如栖烟树,客乃委浪萍。tíng rú qī yān shù,kè nǎi wěi làng píng。
共此一时胜,遐哉万古城。gòng cǐ yī shí shèng,xiá zāi wàn gǔ chéng。
长歌白云遏,落日金杯倾。zhǎng gē bái yún è,luò rì jīn bēi qīng。
我至将无时,庶以娱瞻听。wǒ zhì jiāng wú shí,shù yǐ yú zhān tīng。
三嵎此其一,松柏争敷荣。sān yú cǐ qí yī,sōng bǎi zhēng fū róng。
地灵莹骨秀,不受红尘撄。dì líng yíng gǔ xiù,bù shòu hóng chén yīng。
今朝动清兴,有人踏皇扃。jīn cháo dòng qīng xīng,yǒu rén tà huáng jiōng。
胜绝定何如,同起为苍生。shèng jué dìng hé rú,tóng qǐ wèi cāng shēng。

游城西李氏园李仁甫谢伯坚同会席中得当字

员兴宗

吾生会如寄,俯仰岁月荒。wú shēng huì rú jì,fǔ yǎng suì yuè huāng。
安得无尽境,寓乐穷时觞。ān dé wú jǐn jìng,yù lè qióng shí shāng。
朅来古城隅,露坐荫石床。qiè lái gǔ chéng yú,lù zuò yīn shí chuáng。
皎皎月在野,山光映低昂。jiǎo jiǎo yuè zài yě,shān guāng yìng dī áng。
诸公饮文字,歌黛何由将。zhū gōng yǐn wén zì,gē dài hé yóu jiāng。
环客者谁欤,青青在吾傍。huán kè zhě shuí yú,qīng qīng zài wú bàng。
此君有令质,简洁韵自长。cǐ jūn yǒu lìng zhì,jiǎn jié yùn zì zhǎng。
一扫尘土想,化作冰雪肠。yī sǎo chén tǔ xiǎng,huà zuò bīng xuě cháng。
岁寒知几何,众木谁能霜。suì hán zhī jǐ hé,zhòng mù shuí néng shuāng。
独此抱身正,有耻逾平当。dú cǐ bào shēn zhèng,yǒu chǐ yú píng dāng。
高度竟凛凛,不以外物攘。gāo dù jìng lǐn lǐn,bù yǐ wài wù rǎng。
此会定清真,此怀为君忘。cǐ huì dìng qīng zhēn,cǐ huái wèi jūn wàng。

春游分韵得雨字

员兴宗

疏疏来往舟,续续后前雨。shū shū lái wǎng zhōu,xù xù hòu qián yǔ。
湖光不自持,春色遽如许。hú guāng bù zì chí,chūn sè jù rú xǔ。
日车忍停轮,塔铃幸无语。rì chē rěn tíng lún,tǎ líng xìng wú yǔ。
冲怀宇宙宽,空蒙我当取。chōng huái yǔ zhòu kuān,kōng méng wǒ dāng qǔ。

诸公饮海棠下因赋韦陶体二首

员兴宗

相与饮花下,饮极人自歌。xiāng yǔ yǐn huā xià,yǐn jí rén zì gē。
有酒不共尽,奈此春光何。yǒu jiǔ bù gòng jǐn,nài cǐ chūn guāng hé。
翻愁白日短,勿厌红树多。fān chóu bái rì duǎn,wù yàn hóng shù duō。
树多尚云可,红落无停柯。shù duō shàng yún kě,hóng luò wú tíng kē。
万象悬悲端,归卧山之阿。wàn xiàng xuán bēi duān,guī wò shān zhī ā。

诸公饮海棠下因赋韦陶体二首

员兴宗

雨露下泽泽,众卉含新滋。yǔ lù xià zé zé,zhòng huì hán xīn zī。
彼美海外棠,嫣然自繁枝。bǐ měi hǎi wài táng,yān rán zì fán zhī。
枝繁不忍折,与春作容姿。zhī fán bù rěn zhé,yǔ chūn zuò róng zī。
春容无定好,纷落青门道。chūn róng wú dìng hǎo,fēn luò qīng mén dào。
故山菖蒲花,九节石上老。gù shān chāng pú huā,jiǔ jié shí shàng lǎo。

遗任子渊省元六首

员兴宗

山花乱纷葩,崇兰度轻馥。shān huā luàn fēn pā,chóng lán dù qīng fù。
谓言抱正身,何以堪众目。wèi yán bào zhèng shēn,hé yǐ kān zhòng mù。
离披委丛萃,万物困幽独。lí pī wěi cóng cuì,wàn wù kùn yōu dú。
美人寻当来,纫之佩空谷。měi rén xún dāng lái,rèn zhī pèi kōng gǔ。

遗任子渊省元六首

员兴宗

平生数任李,异质苦同调。píng shēng shù rèn lǐ,yì zhì kǔ tóng diào。
饥作一饱营,词欲四裔照。jī zuò yī bǎo yíng,cí yù sì yì zhào。
虫鱼慎勿笺,皇坟可敷奥。chóng yú shèn wù jiān,huáng fén kě fū ào。
我亦玩世者,畸言期久要。wǒ yì wán shì zhě,jī yán qī jiǔ yào。
斯人竟天游,出语仍奇妙。sī rén jìng tiān yóu,chū yǔ réng qí miào。

遗任子渊省元六首

员兴宗

何劳话前三,俱共入不二。hé láo huà qián sān,jù gòng rù bù èr。
耕耕我村田,自免荆棘累。gēng gēng wǒ cūn tián,zì miǎn jīng jí lèi。
因兹等用舍,已作舟不系。yīn zī děng yòng shě,yǐ zuò zhōu bù xì。
枯风掩我情,零露泫我泪。kū fēng yǎn wǒ qíng,líng lù xuàn wǒ lèi。

遗任子渊省元六首

员兴宗

妙想语不周,中夜兴抱膝。miào xiǎng yǔ bù zhōu,zhōng yè xīng bào xī。
忆昨亲蛟蜃,风浪身恻恻。yì zuó qīn jiāo shèn,fēng làng shēn cè cè。
天意增吴涛,沧江渺何极。tiān yì zēng wú tāo,cāng jiāng miǎo hé jí。
君舟且勿理,南首快所历。jūn zhōu qiě wù lǐ,nán shǒu kuài suǒ lì。
何如西楼观,蕉花红正滴。hé rú xī lóu guān,jiāo huā hóng zhèng dī。

遗任子渊省元六首

员兴宗

我有二三子,文字粲彪炳。wǒ yǒu èr sān zi,wén zì càn biāo bǐng。
一说为波臣,或传近华省。yī shuō wèi bō chén,huò chuán jìn huá shěng。
岂徒异荣寂,又堕生灭境。qǐ tú yì róng jì,yòu duò shēng miè jìng。
悬知群物摄,大类任毛颖。xuán zhī qún wù shè,dà lèi rèn máo yǐng。
不如洗故习,长笑天地永。bù rú xǐ gù xí,zhǎng xiào tiān dì yǒng。

遗任子渊省元六首

员兴宗

我兴一枯蘖,空此岁月度。wǒ xīng yī kū niè,kōng cǐ suì yuè dù。
公干仍多难,病亦沉绵屡。gōng gàn réng duō nán,bìng yì chén mián lǚ。
象犀竟谁揽,漫冲江海雾。xiàng xī jìng shuí lǎn,màn chōng jiāng hǎi wù。
谁说官异人,我才止堪簿。shuí shuō guān yì rén,wǒ cái zhǐ kān bù。

送李省元周辅

员兴宗

舟亦不肯驻,人亦不肯息。zhōu yì bù kěn zhù,rén yì bù kěn xī。
君有浩荡志,我带憔悴色。jūn yǒu hào dàng zhì,wǒ dài qiáo cuì sè。
欣然别我去,吾宁旅终极。xīn rán bié wǒ qù,wú níng lǚ zhōng jí。
念昔始知子,气度流辈百。niàn xī shǐ zhī zi,qì dù liú bèi bǎi。
元祐明公孙,对面想宿昔。yuán yòu míng gōng sūn,duì miàn xiǎng sù xī。
冯翁口吃吃,遇子亦宾客。féng wēng kǒu chī chī,yù zi yì bīn kè。
悼往怀今兹,俯见江汉窄。dào wǎng huái jīn zī,fǔ jiàn jiāng hàn zhǎi。
一官家万里,怅恍冻饥逼。yī guān jiā wàn lǐ,chàng huǎng dòng jī bī。

管宁

员兴宗

幼安湖海士,气杳秋空云。yòu ān hú hǎi shì,qì yǎo qiū kōng yún。
远目隘九州,谁识中领军。yuǎn mù ài jiǔ zhōu,shuí shí zhōng lǐng jūn。
真命寒柏独,逸气崇兰熏。zhēn mìng hán bǎi dú,yì qì chóng lán xūn。
超遥首阳山,夫子犹二君。chāo yáo shǒu yáng shān,fū zi yóu èr jūn。

阮籍

员兴宗

我爱阮嗣宗,天怀达而放。wǒ ài ruǎn sì zōng,tiān huái dá ér fàng。
理觞堕沉冥,出语辄清旷。lǐ shāng duò chén míng,chū yǔ zhé qīng kuàng。
驾言穷所之,途穷涕亦浪。jià yán qióng suǒ zhī,tú qióng tì yì làng。
伊人已真契,谁谓失之荡。yī rén yǐ zhēn qì,shuí wèi shī zhī dàng。
夷庚得神超,世以多岐丧。yí gēng dé shén chāo,shì yǐ duō qí sàng。

李巽岩四望楼

员兴宗

青青十二楼,万瓦浮云棱。qīng qīng shí èr lóu,wàn wǎ fú yún léng。
居者谁氏子,酒肉堆丘陵。jū zhě shuí shì zi,jiǔ ròu duī qiū líng。
一一闲峨眉,舍此不为登。yī yī xián é méi,shě cǐ bù wèi dēng。
清梦几时回,何曾舍虚凝。qīng mèng jǐ shí huí,hé céng shě xū níng。
本欲了万境,竟为景所绳。běn yù le wàn jìng,jìng wèi jǐng suǒ shéng。
我友子真子,士以古谊徵。wǒ yǒu zi zhēn zi,shì yǐ gǔ yì zhēng。
载书来上都,结刺车不胜。zài shū lái shàng dōu,jié cì chē bù shèng。
插架备小筑,且以觞宾朋。chā jià bèi xiǎo zhù,qiě yǐ shāng bīn péng。
或人指之笑,谓此不能宏。huò rén zhǐ zhī xiào,wèi cǐ bù néng hóng。
有如短尾航,又如刺翅鹰。yǒu rú duǎn wěi háng,yòu rú cì chì yīng。
团疑恋壳龟,局类遭寒蝇。tuán yí liàn ké guī,jú lèi zāo hán yíng。
卑卑形覆缶,短短射依堋。bēi bēi xíng fù fǒu,duǎn duǎn shè yī péng。
行行频壁碍,倚倚难轩凭。xíng xíng pín bì ài,yǐ yǐ nán xuān píng。
风立苦打头,月坐伤横肱。fēng lì kǔ dǎ tóu,yuè zuò shāng héng gōng。
寒足笼拥掩,炎躯甑炊蒸。hán zú lóng yōng yǎn,yán qū zèng chuī zhēng。
俯首忽见地,闭目可数层。fǔ shǒu hū jiàn dì,bì mù kě shù céng。
何当揽星辰,惟堪挂用缯。hé dāng lǎn xīng chén,wéi kān guà yòng zēng。
君子促改办,不尔陋可憎。jūn zi cù gǎi bàn,bù ěr lòu kě zēng。
我兴听是说,诸友无乃称。wǒ xīng tīng shì shuō,zhū yǒu wú nǎi chēng。
交从二十年,我能识其膺。jiāo cóng èr shí nián,wǒ néng shí qí yīng。
彼腹椰子大,千卷贮亦曾。bǐ fù yē zi dà,qiān juǎn zhù yì céng。
体作黄冠朴,言乃水云僧。tǐ zuò huáng guān pǔ,yán nǎi shuǐ yún sēng。
岂其八尺高,而能碍晨兴。qǐ qí bā chǐ gāo,ér néng ài chén xīng。
瞻想西南北,众万皆环縆。zhān xiǎng xī nán běi,zhòng wàn jiē huán gēng。
奈此归思何,犹然间骞腾。nài cǐ guī sī hé,yóu rán jiān qiān téng。
世好巍粉饰,是态恶可惩。shì hǎo wēi fěn shì,shì tài è kě chéng。
元规尘可谢,肝胆醒春冰。yuán guī chén kě xiè,gān dǎn xǐng chūn bīng。
但使居者乐,勿使疑者升。dàn shǐ jū zhě lè,wù shǐ yí zhě shēng。
诸公敛戏语,俄然迭嗟矜。zhū gōng liǎn xì yǔ,é rán dié jiē jīn。
携酒共过之,窗虚纳清澄。xié jiǔ gòng guò zhī,chuāng xū nà qīng chéng。
员子眼力到,数来数归鹏。yuán zi yǎn lì dào,shù lái shù guī péng。
拟乎天上人,天门杳不应。nǐ hū tiān shàng rén,tiān mén yǎo bù yīng。
为君出登赋,归来伴龛灯。wèi jūn chū dēng fù,guī lái bàn kān dēng。
三年京国梦,一柱立不能。sān nián jīng guó mèng,yī zhù lì bù néng。
我数无何乡,神尻以为乘。wǒ shù wú hé xiāng,shén kāo yǐ wèi chéng。

平等寺

员兴宗

万籁久已息,幽鸣竟天和。wàn lài jiǔ yǐ xī,yōu míng jìng tiān hé。
川灵如有知,野鸟时惊柯。chuān líng rú yǒu zhī,yě niǎo shí jīng kē。
明月照我衣,我起聊自歌。míng yuè zhào wǒ yī,wǒ qǐ liáo zì gē。
无酒今可觞,如此良夜何。wú jiǔ jīn kě shāng,rú cǐ liáng yè hé。

即事

员兴宗

我本不即世,世网以维之。wǒ běn bù jí shì,shì wǎng yǐ wéi zhī。
维之意何伤,俯仰百念衰。wéi zhī yì hé shāng,fǔ yǎng bǎi niàn shuāi。
清真寓天壤,诚尽复谁欺。qīng zhēn yù tiān rǎng,chéng jǐn fù shuí qī。
情忘物自遣,深虞未忘时。qíng wàng wù zì qiǎn,shēn yú wèi wàng shí。
平生寄笔墨,幽解略自兹。píng shēng jì bǐ mò,yōu jiě lüè zì zī。

述古

员兴宗

道浑语不枯,意尽文自止。dào hún yǔ bù kū,yì jǐn wén zì zhǐ。
思成茧抽绪,涣若风行水。sī chéng jiǎn chōu xù,huàn ruò fēng xíng shuǐ。
恭惟古先民,吾今亦如此。gōng wéi gǔ xiān mín,wú jīn yì rú cǐ。
谁欤章句绘,碌碌寄馀子。shuí yú zhāng jù huì,lù lù jì yú zi。

自荆入沌至鄂凡十日沌中

员兴宗

长芦冲短芦,挽船如挽车。zhǎng lú chōng duǎn lú,wǎn chuán rú wǎn chē。
一缕江摇天,萦带千里馀。yī lǚ jiāng yáo tiān,yíng dài qiān lǐ yú。
时焉忽断岸,依依见幽居。shí yān hū duàn àn,yī yī jiàn yōu jū。
试问居者谁,此地家焉如。shì wèn jū zhě shuí,cǐ dì jiā yān rú。
居者顾我笑,官何问之愚。jū zhě gù wǒ xiào,guān hé wèn zhī yú。
一生宅莽苍,岂觉城市娱。yī shēng zhái mǎng cāng,qǐ jué chéng shì yú。
出户舟为步,入户羹为鱼。chū hù zhōu wèi bù,rù hù gēng wèi yú。
田牧我有时,牛羊与之俱。tián mù wǒ yǒu shí,niú yáng yǔ zhī jù。
但愿粳稻丰,俯仰无所须。dàn yuàn jīng dào fēng,fǔ yǎng wú suǒ xū。
山河总白日,城市仍丘墟。shān hé zǒng bái rì,chéng shì réng qiū xū。
我兴愧其言,劳生叹囚拘。wǒ xīng kuì qí yán,láo shēng tàn qiú jū。
因笑永民鼠,人大长狙狙。yīn xiào yǒng mín shǔ,rén dà zhǎng jū jū。

送校理梁同年子辅守彭门

员兴宗

众万欣有托,我兴渺无依。zhòng wàn xīn yǒu tuō,wǒ xīng miǎo wú yī。
轲雄去则久,道论何其衰。kē xióng qù zé jiǔ,dào lùn hé qí shuāi。
味薄成抱恶,时趋化心低。wèi báo chéng bào è,shí qū huà xīn dī。
岂谓杳莽中,有子相嬉嬉。qǐ wèi yǎo mǎng zhōng,yǒu zi xiāng xī xī。
君乃柏下苓,我乃松间丝。jūn nǎi bǎi xià líng,wǒ nǎi sōng jiān sī。
河关两值遇,绸缪竟天姿。hé guān liǎng zhí yù,chóu móu jìng tiān zī。
直我我即敬,晓我我自思。zhí wǒ wǒ jí jìng,xiǎo wǒ wǒ zì sī。
如何万里舟,忽去不可维。rú hé wàn lǐ zhōu,hū qù bù kě wéi。
频变觉情易,人远中自移。pín biàn jué qíng yì,rén yuǎn zhōng zì yí。
持杯动孤影,秋风又凄其。chí bēi dòng gū yǐng,qiū fēng yòu qī qí。
去日悬几许,重来傍衰迟。qù rì xuán jǐ xǔ,zhòng lái bàng shuāi chí。
浑浑皓首交,愿言固来兹。hún hún hào shǒu jiāo,yuàn yán gù lái zī。
107123456