古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
孙雄飞
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
钱塘感兴
宋
:
孙雄飞
百年承袭地,和气媚芳尘。
bǎi nián chéng xí dì,hé qì mèi fāng chén。
车马当吴会,山川与楚邻。
chē mǎ dāng wú huì,shān chuān yǔ chǔ lín。
酒楼弦管暮,花市绮罗春。
jiǔ lóu xián guǎn mù,huā shì qǐ luó chūn。
风俗真佳丽,多应笑鲁民。
fēng sú zhēn jiā lì,duō yīng xiào lǔ mín。
AI赏析
灵隐莲峰堂
宋
:
孙雄飞
堂开金色界,梵客为钩帘。
táng kāi jīn sè jiè,fàn kè wèi gōu lián。
山影碧侵座,水声清绕檐。
shān yǐng bì qīn zuò,shuǐ shēng qīng rào yán。
粉云埋石脚,珠露泣松髯。
fěn yún mái shí jiǎo,zhū lù qì sōng rán。
终拟携孤笛,凭栏唤玉蟾。
zhōng nǐ xié gū dí,píng lán huàn yù chán。
AI赏析
上天竺
宋
:
孙雄飞
行穷湖上径,迤逦到林峦。
xíng qióng hú shàng jìng,yí lǐ dào lín luán。
地瘦马蹄涩,水清山骨寒。
dì shòu mǎ tí sè,shuǐ qīng shān gǔ hán。
楼台栖树杪,钟磬闹云端。
lóu tái qī shù miǎo,zhōng qìng nào yún duān。
自笑利名役,未能来挂冠。
zì xiào lì míng yì,wèi néng lái guà guān。
AI赏析