古诗词

孙素

徐孺子读书台分得高字

孙素

吾爱徐聘君,沈冥乃人豪。wú ài xú pìn jūn,shěn míng nǎi rén háo。
诸贤搆党祸,皎皎云鸿毛。zhū xián gòu dǎng huò,jiǎo jiǎo yún hóng máo。
平生读何书,身隐名难逃。píng shēng dú hé shū,shēn yǐn míng nán táo。
故宅照湖水,荒坟翳城蒿。gù zhái zhào hú shuǐ,huāng fén yì chéng hāo。
焉知此山中,突兀书堂高。yān zhī cǐ shān zhōng,tū wù shū táng gāo。

胡文定墨池分得风字

孙素

吾爱胡夫子,抱道来逃空。wú ài hú fū zi,bào dào lái táo kōng。
岂伊桃花源,有此山泉蒙。qǐ yī táo huā yuán,yǒu cǐ shān quán méng。
奏疏沥肝胆,春秋开盲聋。zòu shū lì gān dǎn,chūn qiū kāi máng lóng。
当年起草处,想见临池工。dāng nián qǐ cǎo chù,xiǎng jiàn lín chí gōng。
愿为池上草,永怀君子风。yuàn wèi chí shàng cǎo,yǒng huái jūn zi fēng。