古诗词

孙迈

刘仙石诗

孙迈

珍重标前史,名教万古存。zhēn zhòng biāo qián shǐ,míng jiào wàn gǔ cún。
谁知刘越石,便是洞天门。shuí zhī liú yuè shí,biàn shì dòng tiān mén。
变化终□测,神仙未易论。biàn huà zhōng cè,shén xiān wèi yì lùn。
后人采扣处,白石又黄昏。hòu rén cǎi kòu chù,bái shí yòu huáng hūn。

游齐山寺寻陈鸿断碑

孙迈

万木参天绕寺篱,一声孤磬彻江湄。wàn mù cān tiān rào sì lí,yī shēng gū qìng chè jiāng méi。
楼边已失陈鸿记,亭上犹存杜牧诗。lóu biān yǐ shī chén hóng jì,tíng shàng yóu cún dù mù shī。
细雨乍经岩溜响,嫩苔长积石桥危。xì yǔ zhà jīng yán liū xiǎng,nèn tái zhǎng jī shí qiáo wēi。
知予好古心常切,僧与前山觅断碑。zhī yǔ hǎo gǔ xīn cháng qiè,sēng yǔ qián shān mì duàn bēi。

题义门胡氏华林书院

孙迈

浔阳风景接洪都,传说胡君四世居。xún yáng fēng jǐng jiē hóng dōu,chuán shuō hú jūn sì shì jū。
诗句满朝皆诵咏,君王旌孝表门闾。shī jù mǎn cháo jiē sòng yǒng,jūn wáng jīng xiào biǎo mén lǘ。
数闻过客谈多惠,几欲凭僧去借书。shù wén guò kè tán duō huì,jǐ yù píng sēng qù jiè shū。
若把公卿名刻石,共瞻驷马慕相如。ruò bǎ gōng qīng míng kè shí,gòng zhān sì mǎ mù xiāng rú。

简寂观作

孙迈

松接朝天路,钟闻贾客船。sōng jiē cháo tiān lù,zhōng wén jiǎ kè chuán。
醮坛秋有月,丹井古无泉。jiào tán qiū yǒu yuè,dān jǐng gǔ wú quán。