古诗词

孙起卿

江纂墓碑

孙起卿

家有古冢碑,近自田家获。jiā yǒu gǔ zhǒng bēi,jìn zì tián jiā huò。
藏之五六年,未甚见省录。cáng zhī wǔ liù nián,wèi shén jiàn shěng lù。
古苔侵文理,封结殆莫识。gǔ tái qīn wén lǐ,fēng jié dài mò shí。
偶然嗟其穷,一一为磨剔。ǒu rán jiē qí qióng,yī yī wèi mó tī。
始若漫无文,细寻适可读。shǐ ruò màn wú wén,xì xún shì kě dú。
文云晋江纂,长夜垂兹刻。wén yún jìn jiāng zuǎn,zhǎng yè chuí zī kè。
贞石殊不用,块然但埏埴。zhēn shí shū bù yòng,kuài rán dàn shān zhí。
合葬无别铭,背面书反覆。hé zàng wú bié míng,bèi miàn shū fǎn fù。
一字不涉华,本枝记明白。yī zì bù shè huá,běn zhī jì míng bái。
二父遂兼书,于逌乃宗嫡。èr fù suì jiān shū,yú yōu nǎi zōng dí。
考诸晋史篇,真是小出入。kǎo zhū jìn shǐ piān,zhēn shì xiǎo chū rù。
字画亦崄劲,然不类镌斫。zì huà yì xiǎn jìn,rán bù lèi juān zhuó。
汉魏尚丰碑,兹独何褊迫。hàn wèi shàng fēng bēi,zī dú hé biǎn pò。
岂时丁丧乱,不暇如品式。qǐ shí dīng sàng luàn,bù xiá rú pǐn shì。
于时义熙季,处次实庚戌。yú shí yì xī jì,chù cì shí gēng xū。
五胡剖中原,典午窜南极。wǔ hú pōu zhōng yuán,diǎn wǔ cuàn nán jí。
苟简理宜尔,宁诒不孝责。gǒu jiǎn lǐ yí ěr,níng yí bù xiào zé。
审订既昭然,疑去喜自适。shěn dìng jì zhāo rán,yí qù xǐ zì shì。
历年七百馀,瞥尔驹过隙。lì nián qī bǎi yú,piē ěr jū guò xì。
名节苟不传,埃化先瓦石。míng jié gǒu bù chuán,āi huà xiān wǎ shí。
寘兹当眼前,用代铭几席。zhì zī dāng yǎn qián,yòng dài míng jǐ xí。