古诗词

唐悊

赋汉印

唐悊

关中金印岂秦关,想见风流汉已还。guān zhōng jīn yìn qǐ qín guān,xiǎng jiàn fēng liú hàn yǐ hái。
大飨似书谯县石,兰亭宁数会稽山。dà xiǎng shì shū qiáo xiàn shí,lán tíng níng shù huì jī shān。
空馀此日归囊橐,曾是当年杂佩环。kōng yú cǐ rì guī náng tuó,céng shì dāng nián zá pèi huán。
万户况将取如斗,此章何足系腰间。wàn hù kuàng jiāng qǔ rú dòu,cǐ zhāng hé zú xì yāo jiān。

题宗室赵大年横卷

唐悊

闻君新得小山川,画手来从郜雍贤。wén jūn xīn dé xiǎo shān chuān,huà shǒu lái cóng gào yōng xián。
不学农夫焉用稼,若为王子岂知田。bù xué nóng fū yān yòng jià,ruò wèi wáng zi qǐ zhī tián。
我真垄上躬耕客,亲见人间小隐天。wǒ zhēn lǒng shàng gōng gēng kè,qīn jiàn rén jiān xiǎo yǐn tiān。
始识何年京样熟,菊篱宁似景龙边。shǐ shí hé nián jīng yàng shú,jú lí níng shì jǐng lóng biān。