古诗词

孙应时

泛东湖风浪作复止

孙应时

万顷重湖东复东,意行得怕打头风。wàn qǐng zhòng hú dōng fù dōng,yì xíng dé pà dǎ tóu fēng。
故畦遗穗粼粼在,野水寒林处处通。gù qí yí suì lín lín zài,yě shuǐ hán lín chù chù tōng。
鸿雁汀洲渺葭苇,牛羊篱落见儿童。hóng yàn tīng zhōu miǎo jiā wěi,niú yáng lí luò jiàn ér tóng。
衣冠尘土空头白,惭愧扁舟把钓翁。yī guān chén tǔ kōng tóu bái,cán kuì biǎn zhōu bǎ diào wēng。

五月末如鄞舟中戏作

孙应时

七年不听丈亭潮,梦觉依然枕动摇。qī nián bù tīng zhàng tíng cháo,mèng jué yī rán zhěn dòng yáo。
趁得晨钟上西渡,不妨野饭向高桥。chèn dé chén zhōng shàng xī dù,bù fáng yě fàn xiàng gāo qiáo。
今年天故饶梅雨,是处人言好稻苗。jīn nián tiān gù ráo méi yǔ,shì chù rén yán hǎo dào miáo。
惭愧鄞山最青眼,回环翠色总相招。cán kuì yín shān zuì qīng yǎn,huí huán cuì sè zǒng xiāng zhāo。

闰十月十日自鄞城同史子应如东湖宿月波寺

孙应时

不到东湖便十年,短篷还得泛霜天。bù dào dōng hú biàn shí nián,duǎn péng hái dé fàn shuāng tiān。
千林脱叶风如剪,万里无云月满弦。qiān lín tuō yè fēng rú jiǎn,wàn lǐ wú yún yuè mǎn xián。
照影婆娑吾老矣,可人潇洒故依然。zhào yǐng pó suō wú lǎo yǐ,kě rén xiāo sǎ gù yī rán。
敲门款语僧窗夜,挑尽寒灯久不眠。qiāo mén kuǎn yǔ sēng chuāng yè,tiāo jǐn hán dēng jiǔ bù mián。

杭都旅舍腊日感事

孙应时

三年腊日常为客,愁绝梅花独自看。sān nián là rì cháng wèi kè,chóu jué méi huā dú zì kàn。
万里尘沙走西蜀,九衢风雪卧长安。wàn lǐ chén shā zǒu xī shǔ,jiǔ qú fēng xuě wò zhǎng ān。
生来可是儒冠误,老去偏知世路难。shēng lái kě shì rú guān wù,lǎo qù piān zhī shì lù nán。
安得长闲伴溪叟,醉歌时掣钓鱼竿。ān dé zhǎng xián bàn xī sǒu,zuì gē shí chè diào yú gān。

西湖

孙应时

十年身不到西湖,把酒临风省故吾。shí nián shēn bù dào xī hú,bǎ jiǔ lín fēng shěng gù wú。
万里山川发天巧,三朝宫苑富皇都。wàn lǐ shān chuān fā tiān qiǎo,sān cháo gōng yuàn fù huáng dōu。
溪桥无处寻君复,诗帐令人忆大苏。xī qiáo wú chù xún jūn fù,shī zhàng lìng rén yì dà sū。
尚许萧然尘外客,小舟终日卧冰壶。shàng xǔ xiāo rán chén wài kè,xiǎo zhōu zhōng rì wò bīng hú。

舟自震泽道吴兴城外有感

孙应时

忆向苕溪泊酒船,宁知绿发便华颠。yì xiàng sháo xī pō jiǔ chuán,níng zhī lǜ fā biàn huá diān。
只今行脚一万里,重此惊心二十年。zhǐ jīn xíng jiǎo yī wàn lǐ,zhòng cǐ jīng xīn èr shí nián。
箬笠蓑衣真我事,清风明月苦论钱。ruò lì suō yī zhēn wǒ shì,qīng fēng míng yuè kǔ lùn qián。
晚凉急棹城南去,更复题诗作后缘。wǎn liáng jí zhào chéng nán qù,gèng fù tí shī zuò hòu yuán。

随凫岩瀑布

孙应时

高山流水去沉沉,迸落长屏百仞深。gāo shān liú shuǐ qù chén chén,bèng luò zhǎng píng bǎi rèn shēn。
暗有冲风起崖腹,散成飞雨到潭心。àn yǒu chōng fēng qǐ yá fù,sàn chéng fēi yǔ dào tán xīn。
梯空直下知无计,攀木旁窥战不禁。tī kōng zhí xià zhī wú jì,pān mù páng kuī zhàn bù jìn。
好著孤亭巧相对,重来应得慰登临。hǎo zhù gū tíng qiǎo xiāng duì,zhòng lái yīng dé wèi dēng lín。

昆山龚立道作栖闲堂取李太白题龚处士别墅诗曰龚子栖闲地都无人世喧故以为名尝托范叔刚求诗于予予许之闰八月十九日立道复自以书来为成八句

孙应时

一丘一壑尘埃外,三沐三薰清净身。yī qiū yī hè chén āi wài,sān mù sān xūn qīng jìng shēn。
别墅只今唐处士,高风当日汉君宾。bié shù zhǐ jīn táng chù shì,gāo fēng dāng rì hàn jūn bīn。
打门未肯容惊梦,载酒谁能径卜邻。dǎ mén wèi kěn róng jīng mèng,zài jiǔ shuí néng jìng bo lín。
千里题诗寄心赏,多惭不是谪仙人。qiān lǐ tí shī jì xīn shǎng,duō cán bù shì zhé xiān rén。

和答黄时举贡士献黄草布

孙应时

九陌尘中一笑看,肯随风月到遥山。jiǔ mò chén zhōng yī xiào kàn,kěn suí fēng yuè dào yáo shān。
应知枕石先秋冷,何羡盘冰及夏颁。yīng zhī zhěn shí xiān qiū lěng,hé xiàn pán bīng jí xià bān。
古意纻衣仍缟带,襟期华发更苍颜。gǔ yì zhù yī réng gǎo dài,jīn qī huá fā gèng cāng yán。
多君志力犹强健,不道人生行路难。duō jūn zhì lì yóu qiáng jiàn,bù dào rén shēng xíng lù nán。

挽徐季节先生

孙应时

语言平谈骨清癯,谁似黄山一老徐。yǔ yán píng tán gǔ qīng qú,shuí shì huáng shān yī lǎo xú。
眼底不知人富贵,腹中惟有古诗书。yǎn dǐ bù zhī rén fù guì,fù zhōng wéi yǒu gǔ shī shū。
平生义薄云天上,日暮家无儋石储。píng shēng yì báo yún tiān shàng,rì mù jiā wú dān shí chǔ。
试问台人君识否,此翁元不事名誉。shì wèn tái rén jūn shí fǒu,cǐ wēng yuán bù shì míng yù。

挽徐季节先生

孙应时

年过八十更精神,佚我房中自在身。nián guò bā shí gèng jīng shén,yì wǒ fáng zhōng zì zài shēn。
检点欺心无一发,薰涵和气似三春。jiǎn diǎn qī xīn wú yī fā,xūn hán hé qì shì sān chūn。
莫疑见识惊流俗,自是渊源到古人。mò yí jiàn shí jīng liú sú,zì shì yuān yuán dào gǔ rén。
前辈雕零公又往,哀哀令我涕沾巾。qián bèi diāo líng gōng yòu wǎng,āi āi lìng wǒ tì zhān jīn。

闽宪克庄以故旧托文公五世孙明仲远徵鄙文老退遗弃散逸荷伯宗用昭止善浩渊子勖至善及余表侄孙陈谊予兄子丰仲弟之婿贾熙用昭之从子大年等十馀人寒冬连旬日夜录之得五十卷亦已劳矣赋此为谢

孙应时

老去斯文付寂寥,寒枝枯甲一遗蜩。lǎo qù sī wén fù jì liáo,hán zhī kū jiǎ yī yí tiáo。
虚言自叹真何补,好友相求不惮遥。xū yán zì tàn zhēn hé bǔ,hǎo yǒu xiāng qiú bù dàn yáo。
败箧尘埃烦数子,破窗风雨每连宵。bài qiè chén āi fán shù zi,pò chuāng fēng yǔ měi lián xiāo。
诗成明日寻梅去,共看春风转斗杓。shī chéng míng rì xún méi qù,gòng kàn chūn fēng zhuǎn dòu biāo。

和李季章校书西湖即事三首

孙应时

风日都门外,楼台十万家。fēng rì dōu mén wài,lóu tái shí wàn jiā。
西湖春事足,不话洛阳花。xī hú chūn shì zú,bù huà luò yáng huā。

和李季章校书西湖即事三首

孙应时

舴艋填芳渚,秋千闹粉墙。zé měng tián fāng zhǔ,qiū qiān nào fěn qiáng。
人争桃李节,吾忆藕花凉。rén zhēng táo lǐ jié,wú yì ǒu huā liáng。

和李季章校书西湖即事三首

孙应时

匆匆清明了,能馀几许春。cōng cōng qīng míng le,néng yú jǐ xǔ chūn。
花开更风雨,肠断惜春人。huā kāi gèng fēng yǔ,cháng duàn xī chūn rén。

雪夜叹

孙应时

折竹声相闻,想见雪深尺。zhé zhú shēng xiāng wén,xiǎng jiàn xuě shēn chǐ。
愁杀小臣心,桥山葬明日。chóu shā xiǎo chén xīn,qiáo shān zàng míng rì。

铁笛亭

孙应时

铁笛空山巅,悲裂苍崖破。tiě dí kōng shān diān,bēi liè cāng yá pò。
惊起山中人,指点飞仙过。jīng qǐ shān zhōng rén,zhǐ diǎn fēi xiān guò。

石灶

孙应时

石灶沧潭上,烹茶定几回。shí zào cāng tán shàng,pēng chá dìng jǐ huí。
舟人因记得,俗客未经来。zhōu rén yīn jì dé,sú kè wèi jīng lái。

别越中诸生

孙应时

三年一榻占清闲,门外苍然是种山。sān nián yī tà zhàn qīng xián,mén wài cāng rán shì zhǒng shān。
步月迎风行乐地,从今应入梦魂间。bù yuè yíng fēng xíng lè dì,cóng jīn yīng rù mèng hún jiān。

别越中诸生

孙应时

切磋长恨我空疏,甚喜同门各起予。qiè cuō zhǎng hèn wǒ kōng shū,shén xǐ tóng mén gè qǐ yǔ。
赠别懒为名利语,洗心深读圣贤书。zèng bié lǎn wèi míng lì yǔ,xǐ xīn shēn dú shèng xián shū。