古诗词

孙应时

挽司马季若知郡

孙应时

越绝枌榆社,吴陵松竹间。yuè jué fén yú shè,wú líng sōng zhú jiān。
相亲逾骨肉,海见豁心颜。xiāng qīn yú gǔ ròu,hǎi jiàn huō xīn yán。
契阔今生死,萧条旧往还。qì kuò jīn shēng sǐ,xiāo tiáo jiù wǎng hái。
春风数行泪,吹度镜湖山。chūn fēng shù xíng lèi,chuī dù jìng hú shān。

送虞仲房赴潼川漕

孙应时

夙昔青云上,谁令鬓发苍。sù xī qīng yún shàng,shuí lìng bìn fā cāng。
家声唐秘监,墨妙汉中郎。jiā shēng táng mì jiān,mò miào hàn zhōng láng。
牢落山林久,间关道路长。láo luò shān lín jiǔ,jiān guān dào lù zhǎng。
西风足清啸,几日上瞿唐。xī fēng zú qīng xiào,jǐ rì shàng qú táng。

送虞仲房赴潼川漕

孙应时

保障平时计,遐民力未宽。bǎo zhàng píng shí jì,xiá mín lì wèi kuān。
梓潼将漕险,廊庙择才难。zǐ tóng jiāng cáo xiǎn,láng miào zé cái nán。
江水东流急,秦山北顾寒。jiāng shuǐ dōng liú jí,qín shān běi gù hán。
平沙八阵在,倚剑夕阳看。píng shā bā zhèn zài,yǐ jiàn xī yáng kàn。

送虞仲房赴潼川漕

孙应时

小隐横溪胜,青山照眼高。xiǎo yǐn héng xī shèng,qīng shān zhào yǎn gāo。
芝兰春满座,风雨醉挥毫。zhī lán chūn mǎn zuò,fēng yǔ zuì huī háo。
苦恨登门晚,深惭倒屣劳。kǔ hèn dēng mén wǎn,shēn cán dào xǐ láo。
公归佩荷橐,肯问及蓬蒿。gōng guī pèi hé tuó,kěn wèn jí péng hāo。

又寄潼川漕仲房

孙应时

巴蜀劳肤使,溪山隔岁华。bā shǔ láo fū shǐ,xī shān gé suì huá。
一身知许国,万里岂忘家。yī shēn zhī xǔ guó,wàn lǐ qǐ wàng jiā。
腊雪装归辔,春风阅禁花。là xuě zhuāng guī pèi,chūn fēng yuè jìn huā。
君王定前席,不必赋长沙。jūn wáng dìng qián xí,bù bì fù zhǎng shā。

又寄潼川漕仲房

孙应时

郡县仍荒政,朝廷念远方。jùn xiàn réng huāng zhèng,cháo tíng niàn yuǎn fāng。
向来传诏札,不独戒戎羌。xiàng lái chuán zhào zhá,bù dú jiè róng qiāng。
帝德乾坤大,天聪日月光。dì dé qián kūn dà,tiān cōng rì yuè guāng。
边防须至计,社稷倚安疆。biān fáng xū zhì jì,shè jì yǐ ān jiāng。

又寄潼川漕仲房

孙应时

鸿雁天涯到,云泥未阔疏。hóng yàn tiān yá dào,yún ní wèi kuò shū。
汉卿来子墨,秦殿识中书。hàn qīng lái zi mò,qín diàn shí zhōng shū。
欲作辽东献,空惭楚地馀。yù zuò liáo dōng xiàn,kōng cán chǔ dì yú。
寒虫吟露草,此意合怜渠。hán chóng yín lù cǎo,cǐ yì hé lián qú。

和诸葛行之

孙应时

相看各华发,旧学更何疑。xiāng kàn gè huá fā,jiù xué gèng hé yí。
世事几反覆,人生半别离。shì shì jǐ fǎn fù,rén shēng bàn bié lí。
忍穷真有味,知命欲谁欺。rěn qióng zhēn yǒu wèi,zhī mìng yù shuí qī。
我学陶元亮,君师荣启期。wǒ xué táo yuán liàng,jūn shī róng qǐ qī。

和答陈传朋

孙应时

羁愁阅寒暑,归梦耿晨昏。jī chóu yuè hán shǔ,guī mèng gěng chén hūn。
本意营三釜,何如老一村。běn yì yíng sān fǔ,hé rú lǎo yī cūn。
齿牙从世议,顶踵尚君恩。chǐ yá cóng shì yì,dǐng zhǒng shàng jūn ēn。
多谢知心友,相过得细论。duō xiè zhī xīn yǒu,xiāng guò dé xì lùn。

和答陈传朋

孙应时

别来如一日,话著又三冬。bié lái rú yī rì,huà zhù yòu sān dōng。
信断悲鳞羽,情亲忆駏蛩。xìn duàn bēi lín yǔ,qíng qīn yì jù qióng。
非君诗律妙,奈我客愁浓。fēi jūn shī lǜ miào,nài wǒ kè chóu nóng。
叹息青云器,谁能识仲容。tàn xī qīng yún qì,shuí néng shí zhòng róng。

邵武李公晦方子佳士也以其祖澹轩先生吕之行实挽诗见示为作八句

孙应时

海内非无士,南中更有公。hǎi nèi fēi wú shì,nán zhōng gèng yǒu gōng。
一门严礼范,十世笃儒风。yī mén yán lǐ fàn,shí shì dǔ rú fēng。
不遇心何愧,虽亡道未穷。bù yù xīn hé kuì,suī wáng dào wèi qióng。
芝兰今鼎盛,天必报阴功。zhī lán jīn dǐng shèng,tiān bì bào yīn gōng。

送张清叔主簿

孙应时

客路虽萍梗,心交真弟兄。kè lù suī píng gěng,xīn jiāo zhēn dì xiōng。
悬知有时别,何忍独先行。xuán zhī yǒu shí bié,hé rěn dú xiān xíng。
彩服黄花酒,青云白玉京。cǎi fú huáng huā jiǔ,qīng yún bái yù jīng。
寒蝉正凄切,回首得忘情。hán chán zhèng qī qiè,huí shǒu dé wàng qíng。

悼周尧夫

孙应时

勇义千钧力,虚怀万物容。yǒng yì qiān jūn lì,xū huái wàn wù róng。
材名称远大,俊杰霭游从。cái míng chēng yuǎn dà,jùn jié ǎi yóu cóng。
许可皆诸老,升闻到九重。xǔ kě jiē zhū lǎo,shēng wén dào jiǔ zhòng。
惜哉言与位,大厦折乔松。xī zāi yán yǔ wèi,dà shà zhé qiáo sōng。

悼周尧夫

孙应时

倾耳乡评旧,登门恨末繇。qīng ěr xiāng píng jiù,dēng mén hèn mò yáo。
公今成梦觉,人共泣川流。gōng jīn chéng mèng jué,rén gòng qì chuān liú。
剡水阴功远,山堂胜具留。shàn shuǐ yīn gōng yuǎn,shān táng shèng jù liú。
喜观双玉树,接武在英游。xǐ guān shuāng yù shù,jiē wǔ zài yīng yóu。

挽诸葛寿之

孙应时

幼学蒙题品,童心托弟兄。yòu xué méng tí pǐn,tóng xīn tuō dì xiōng。
过从十年足,悃款一家情。guò cóng shí nián zú,kǔn kuǎn yī jiā qíng。
无力宽贫病,传书隔死生。wú lì kuān pín bìng,chuán shū gé sǐ shēng。
西风吹客泪,万里寸心明。xī fēng chuī kè lèi,wàn lǐ cùn xīn míng。

挽诸葛寿之

孙应时

人物殊高朗,交游见直温。rén wù shū gāo lǎng,jiāo yóu jiàn zhí wēn。
蝇头深故帙,麈尾富名言。yíng tóu shēn gù zhì,zhǔ wěi fù míng yán。
憗不仪多士,犹令重一门。yìn bù yí duō shì,yóu lìng zhòng yī mén。
若耶溪上月,空复闭山村。ruò yé xī shàng yuè,kōng fù bì shān cūn。

挽诸葛寿之

孙应时

命矣三年病,天乎百岁期。mìng yǐ sān nián bìng,tiān hū bǎi suì qī。
尸饔犹有母,传业更无儿。shī yōng yóu yǒu mǔ,chuán yè gèng wú ér。
便作平生尽,空多国士知。biàn zuò píng shēng jǐn,kōng duō guó shì zhī。
增光在金友,人得记埙篪。zēng guāng zài jīn yǒu,rén dé jì xūn chí。

挽莫子晋丈

孙应时

我里谈耆旧,高门二百年。wǒ lǐ tán qí jiù,gāo mén èr bǎi nián。
衣冠新族绪,龟筴故山川。yī guān xīn zú xù,guī cè gù shān chuān。
家以儒相励,公于志独坚。jiā yǐ rú xiāng lì,gōng yú zhì dú jiān。
九原疑不瞑,诸子更加鞭。jiǔ yuán yí bù míng,zhū zi gèng jiā biān。

挽莫子晋丈

孙应时

少日从诸老,丁年重一乡。shǎo rì cóng zhū lǎo,dīng nián zhòng yī xiāng。
埙篪鸣正乐,兰玉秀成行。xūn chí míng zhèng lè,lán yù xiù chéng xíng。
坐客多匡鼎,途人说郑庄。zuò kè duō kuāng dǐng,tú rén shuō zhèng zhuāng。
哀哀晚何事,衰病讫凄凉。āi āi wǎn hé shì,shuāi bìng qì qī liáng。

挽莫子晋丈

孙应时

吾父古君子,公家贤主人。wú fù gǔ jūn zi,gōng jiā xián zhǔ rén。
一门常旅拜,三世极情亲。yī mén cháng lǚ bài,sān shì jí qíng qīn。
遗事今谁问,知心莫重陈。yí shì jīn shuí wèn,zhī xīn mò zhòng chén。
上林烟草绿,千里倍伤神。shàng lín yān cǎo lǜ,qiān lǐ bèi shāng shén。