古诗词

孙应求

丁未仲夏季弟海陵官舍家大人赏月作诗和韵

孙应求

银蟾忧易缺,彩侍喜长圆。yín chán yōu yì quē,cǎi shì xǐ zhǎng yuán。
岂意他乡会,均同一乐全。qǐ yì tā xiāng huì,jūn tóng yī lè quán。
杯行惊话旧,星聚敢占天。bēi xíng jīng huà jiù,xīng jù gǎn zhàn tiān。
但愿人常久,频将桂影延。dàn yuàn rén cháng jiǔ,pín jiāng guì yǐng yán。

次季和宿龙泉寺遇雪韵

孙应求

舣岸投僧话,欢迎势若归。yǐ àn tóu sēng huà,huān yíng shì ruò guī。
林峦穷胜处,楼阁尽翚飞。lín luán qióng shèng chù,lóu gé jǐn huī fēi。
本谓身还舍,何期雪拥扉。běn wèi shēn hái shě,hé qī xuě yōng fēi。
莫嫌行复住,世事合随机。mò xián xíng fù zhù,shì shì hé suí jī。

恭次家大人初抵季弟海陵官舍之韵

孙应求

一家千里赴吴陵,沿道迟留不问程。yī jiā qiān lǐ fù wú líng,yán dào chí liú bù wèn chéng。
风物萧条乡愈远,山川开豁眼增明。fēng wù xiāo tiáo xiāng yù yuǎn,shān chuān kāi huō yǎn zēng míng。
春田未有归耕计,夜雨聊听对榻声。chūn tián wèi yǒu guī gēng jì,yè yǔ liáo tīng duì tà shēng。
幸向莱庭同戏彩,回头终有愧难兄。xìng xiàng lái tíng tóng xì cǎi,huí tóu zhōng yǒu kuì nán xiōng。

恭次家大人初抵季弟海陵官舍之韵

孙应求

食贫宁问肉如陵,且喜官曹简事程。shí pín níng wèn ròu rú líng,qiě xǐ guān cáo jiǎn shì chéng。
千里平淮随地阔,一江远水照天明。qiān lǐ píng huái suí dì kuò,yī jiāng yuǎn shuǐ zhào tiān míng。
几多怀古登临意,时作搔头讽咏声。jǐ duō huái gǔ dēng lín yì,shí zuò sāo tóu fěng yǒng shēng。
酬唱敢希珠树秀,粗分菽麦异周兄。chóu chàng gǎn xī zhū shù xiù,cū fēn shū mài yì zhōu xiōng。

恭次家大人初抵季弟海陵官舍之韵

孙应求

舟渡金山过广陵,湾头略可计淮程。zhōu dù jīn shān guò guǎng líng,wān tóu lüè kě jì huái chéng。
回瞻建业祥烟绕,北望长安落日明。huí zhān jiàn yè xiáng yān rào,běi wàng zhǎng ān luò rì míng。
野旷春农虚地力,霜清晓角动边声。yě kuàng chūn nóng xū dì lì,shuāng qīng xiǎo jiǎo dòng biān shēng。
中原雠耻非难复,子弟皆思死父兄。zhōng yuán chóu chǐ fēi nán fù,zi dì jiē sī sǐ fù xiōng。

仲弟应符生日大人作诗命和元韵

孙应求

阿连诞世在兹晨,月吐三更恰半春。ā lián dàn shì zài zī chén,yuè tǔ sān gèng qià bàn chūn。
幸有斑衣堪共戏,何妨绿酒正相亲。xìng yǒu bān yī kān gòng xì,hé fáng lǜ jiǔ zhèng xiāng qīn。
雍雍已觉和为贵,勉勉当思德有邻。yōng yōng yǐ jué hé wèi guì,miǎn miǎn dāng sī dé yǒu lín。
所愿百年长膝下,不劳相望似参辰。suǒ yuàn bǎi nián zhǎng xī xià,bù láo xiāng wàng shì cān chén。

季弟黄岩任满大人率家众先归作诗见示恭次元韵

孙应求

长拘栖寓季微官,携杖扶车愧二难。zhǎng jū qī yù jì wēi guān,xié zhàng fú chē kuì èr nán。
翘首云山鱼雁远,关心岁月骨毛寒。qiào shǒu yún shān yú yàn yuǎn,guān xīn suì yuè gǔ máo hán。
方来负米还为养,未遂承颜数问安。fāng lái fù mǐ hái wèi yǎng,wèi suì chéng yán shù wèn ān。
何日庭前环戏彩,共馨夕膳洁晨餐。hé rì tíng qián huán xì cǎi,gòng xīn xī shàn jié chén cān。

恭和家大人鬻田训子诗韵

孙应求

家贫常产遽萧然,只把诗书代力田。jiā pín cháng chǎn jù xiāo rán,zhǐ bǎ shī shū dài lì tián。
谋道固宜耽乐内,却行安可望追前。móu dào gù yí dān lè nèi,què xíng ān kě wàng zhuī qián。
置锥今日忧无地,摛藻他时喜掞天。zhì zhuī jīn rì yōu wú dì,chī zǎo tā shí xǐ shàn tiān。
富贵学成终自有,服膺当务益拳拳。fù guì xué chéng zhōng zì yǒu,fú yīng dāng wù yì quán quán。

恭和家大人将赴季弟官舍书示及门之作

孙应求

力穑良农必有年,先修人事乃言天。lì sè liáng nóng bì yǒu nián,xiān xiū rén shì nǎi yán tiān。
士非学问无由立,勿道家饶负郭田。shì fēi xué wèn wú yóu lì,wù dào jiā ráo fù guō tián。

恭和家大人将赴季弟官舍书示及门之作

孙应求

少年不学待何年,长大无成莫怨天。shǎo nián bù xué dài hé nián,zhǎng dà wú chéng mò yuàn tiān。
况是各承贤父训,岂容弗肯播菑田。kuàng shì gè chéng xián fù xùn,qǐ róng fú kěn bō zāi tián。

仲弟应符用昌黎龊龊诗韵作咄咄篇自警家大人用韵作欣欣篇应求次韵作皦皦篇以见志云

孙应求

皦皦志士心,玉壶冰露寒。jiǎo jiǎo zhì shì xīn,yù hú bīng lù hán。
整冠默危坐,抚卷慨永叹。zhěng guān mò wēi zuò,fǔ juǎn kǎi yǒng tàn。
胶扰天下事,岂逃吾静观。jiāo rǎo tiān xià shì,qǐ táo wú jìng guān。
是心本如水,风过成涛澜。shì xīn běn rú shuǐ,fēng guò chéng tāo lán。
蚁或作牛斗,雀常用珠弹。yǐ huò zuò niú dòu,què cháng yòng zhū dàn。
万境各颠倒,何者为忧欢。wàn jìng gè diān dào,hé zhě wèi yōu huān。
圣学有宗盟,口血应未干。shèng xué yǒu zōng méng,kǒu xuè yīng wèi gàn。
进修在覆篑,趋舍防奔湍。jìn xiū zài fù kuì,qū shě fáng bēn tuān。
正须极高深,乾坤见倪端。zhèng xū jí gāo shēn,qián kūn jiàn ní duān。
规摹括四代,宗庙富百官。guī mó kuò sì dài,zōng miào fù bǎi guān。
譬如入玉府,璆琳杂琅玕。pì rú rù yù fǔ,qiú lín zá láng gān。
逢原在左右,谅非登天难。féng yuán zài zuǒ yòu,liàng fēi dēng tiān nán。