古诗词

孙俟

和吴拭暑雪轩诗

孙俟

地僻宜逃暑,官曹幸颇闲。dì pì yí táo shǔ,guān cáo xìng pǒ xián。
虚传力士担,始信蜀妃山。xū chuán lì shì dān,shǐ xìn shǔ fēi shān。
岭雪青霄畔,城烟密树间。lǐng xuě qīng xiāo pàn,chéng yān mì shù jiān。
清谈容款接,妙句独难攀。qīng tán róng kuǎn jiē,miào jù dú nán pān。

和田望再赋暑雪轩

孙俟

懒性难堪俗事侵,倚空栏槛列青岑。lǎn xìng nán kān sú shì qīn,yǐ kōng lán kǎn liè qīng cén。
云端白雪凝高岭,郭外长江绕茂林。yún duān bái xuě níng gāo lǐng,guō wài zhǎng jiāng rào mào lín。
疏旷幸陪文字饮,喧楼安用管弦音。shū kuàng xìng péi wén zì yǐn,xuān lóu ān yòng guǎn xián yīn。
北窗一枕羲皇梦,却快微微风动襟。běi chuāng yī zhěn xī huáng mèng,què kuài wēi wēi fēng dòng jīn。

和周焘合江亭

孙俟

炎夏江风冷欲冰,坐陪袁谢有馀清。yán xià jiāng fēng lěng yù bīng,zuò péi yuán xiè yǒu yú qīng。
旧闻蜀地四时雨,今快岷山千里晴。jiù wén shǔ dì sì shí yǔ,jīn kuài mín shān qiān lǐ qíng。
旋切银丝尝鲙味,聊攲玉枕听滩声。xuán qiè yín sī cháng kuài wèi,liáo qī yù zhěn tīng tān shēng。
晚来忽起扁舟兴,更傍中流看月行。wǎn lái hū qǐ biǎn zhōu xīng,gèng bàng zhōng liú kàn yuè xíng。

和周焘合江亭

孙俟

西南都会锦官城,持节来寻汉客星。xī nán dōu huì jǐn guān chéng,chí jié lái xún hàn kè xīng。
去国谩追千里马,还家拟泛一帆舲。qù guó mán zhuī qiān lǐ mǎ,hái jiā nǐ fàn yī fān líng。
公才磊落宜方面,我病荒疏冒使令。gōng cái lěi luò yí fāng miàn,wǒ bìng huāng shū mào shǐ lìng。
未许东山同笑傲,胜游聊可上丹青。wèi xǔ dōng shān tóng xiào ào,shèng yóu liáo kě shàng dān qīng。