古诗词

唐耜

题巫山神女庙

唐耜

楚泽隐巫山,翠壁开鸿蒙。chǔ zé yǐn wū shān,cuì bì kāi hóng méng。
万流束长峡,怒浪日簸舂。wàn liú shù zhǎng xiá,nù làng rì bǒ chōng。
朝晖澹高唐,岩阿閟彤宫。cháo huī dàn gāo táng,yán ā bì tóng gōng。
罘罳散烟雾,荣光绕长虹。fú sī sàn yān wù,róng guāng rào zhǎng hóng。
恭闻云华君,少阴体冲融。gōng wén yún huá jūn,shǎo yīn tǐ chōng róng。
受道紫清阙,飞化凌三空。shòu dào zǐ qīng quē,fēi huà líng sān kōng。
徜徉江海上,千骑驰苍龙。cháng yáng jiāng hǎi shàng,qiān qí chí cāng lóng。
羽节回天津,央央弭层峰。yǔ jié huí tiān jīn,yāng yāng mǐ céng fēng。
悽恻下土人,昏垫无所容。qī cè xià tǔ rén,hūn diàn wú suǒ róng。
宝书授神禹,百灵倏奔从。bǎo shū shòu shén yǔ,bǎi líng shū bēn cóng。
蛟螭委鞭策,山川奠西东。jiāo chī wěi biān cè,shān chuān diàn xī dōng。
九州免为鱼,遂成万世功。jiǔ zhōu miǎn wèi yú,suì chéng wàn shì gōng。
嗟余晚闻道,蓬心蔽倥侗。jiē yú wǎn wén dào,péng xīn bì kōng dòng。
维舟垂崖边,再拜望遗踪。wéi zhōu chuí yá biān,zài bài wàng yí zōng。
嶙峋山头石,云衣尚溶溶。lín xún shān tóu shí,yún yī shàng róng róng。
缥缈玉瑛台,如在指顾中。piāo miǎo yù yīng tái,rú zài zhǐ gù zhōng。
童律不可问,至言谁击蒙。tóng lǜ bù kě wèn,zhì yán shuí jī méng。
仰首天坛下,松柏悲回风。yǎng shǒu tiān tán xià,sōng bǎi bēi huí fēng。