古诗词

徐玑

赠徐照

徐玑

近参圆觉境如何,月冷高空影在波。jìn cān yuán jué jìng rú hé,yuè lěng gāo kōng yǐng zài bō。
身健却缘餐饭少,诗清都为饮茶多。shēn jiàn què yuán cān fàn shǎo,shī qīng dōu wèi yǐn chá duō。
城居亦似山中静,夜梦俱无世虑魔。chéng jū yì shì shān zhōng jìng,yè mèng jù wú shì lǜ mó。
昨日曾知到门外,因随鹤步踏青莎。zuó rì céng zhī dào mén wài,yīn suí hè bù tà qīng shā。

新春书事

徐玑

出门闲步草萋萋,桑柘阴中亦有蹊。chū mén xián bù cǎo qī qī,sāng zhè yīn zhōng yì yǒu qī。
几树晴烟莺啭早,一塘春水燕飞低。jǐ shù qíng yān yīng zhuàn zǎo,yī táng chūn shuǐ yàn fēi dī。
空如陶亮官为令,难学严陵住近溪。kōng rú táo liàng guān wèi lìng,nán xué yán líng zhù jìn xī。
圣世幸时沾薄禄,不能辛苦又攀跻。shèng shì xìng shí zhān báo lù,bù néng xīn kǔ yòu pān jī。

题养拙轩

徐玑

混沌分来便至今,纷纷巧事日成林。hùn dùn fēn lái biàn zhì jīn,fēn fēn qiǎo shì rì chéng lín。
月明未免虾蟆食,秋至依然蟋蟀吟。yuè míng wèi miǎn xiā má shí,qiū zhì yī rán xī shuài yín。
自叹一身全是幻,谁能万事不容心。zì tàn yī shēn quán shì huàn,shuí néng wàn shì bù róng xīn。
到君斋舍清如水,应使凡机尽弗侵。dào jūn zhāi shě qīng rú shuǐ,yīng shǐ fán jī jǐn fú qīn。

泊马公岭

徐玑

维舟拂晓步平沙,晚泊云根第一家。wéi zhōu fú xiǎo bù píng shā,wǎn pō yún gēn dì yī jiā。
新取菜蔬沾野露,旋编篱落带山花。xīn qǔ cài shū zhān yě lù,xuán biān lí luò dài shān huā。
门前相对青峰小,屋后流来白水斜。mén qián xiāng duì qīng fēng xiǎo,wū hòu liú lái bái shuǐ xié。
可爱山翁无一事,藤墙西畔看蜂衙。kě ài shān wēng wú yī shì,téng qiáng xī pàn kàn fēng yá。

徐玑

才倾一盏碧澄澄,自是山妻手法成。cái qīng yī zhǎn bì chéng chéng,zì shì shān qī shǒu fǎ chéng。
不遣水多防味薄,要令曲少得香清。bù qiǎn shuǐ duō fáng wèi báo,yào lìng qū shǎo dé xiāng qīng。
凉从荷叶风边起,暖向梅花月里生。liáng cóng hé yè fēng biān qǐ,nuǎn xiàng méi huā yuè lǐ shēng。
世味总无如此味,深知此味即渊明。shì wèi zǒng wú rú cǐ wèi,shēn zhī cǐ wèi jí yuān míng。

徐玑

疏芳点点是春冰,应笑浮华去不停。shū fāng diǎn diǎn shì chūn bīng,yīng xiào fú huá qù bù tíng。
石畔长来枝易老,竹间瘦得萼全青。shí pàn zhǎng lái zhī yì lǎo,zhú jiān shòu dé è quán qīng。
孤高自爱香无色,寂寞浑教影问形。gū gāo zì ài xiāng wú sè,jì mò hún jiào yǐng wèn xíng。
莫遣丰□种宫苑,野桥流水最清泠。mò qiǎn fēng zhǒng gōng yuàn,yě qiáo liú shuǐ zuì qīng líng。

徐玑

是谁曾种白玻璃,夐绝寒荒一点奇。shì shuí céng zhǒng bái bō lí,xiòng jué hán huāng yī diǎn qí。
不厌垄头千百树,最怜窗下两三枝。bù yàn lǒng tóu qiān bǎi shù,zuì lián chuāng xià liǎng sān zhī。
幽深真似离骚句,枯健犹如贾岛诗。yōu shēn zhēn shì lí sāo jù,kū jiàn yóu rú jiǎ dǎo shī。
吟到月斜浑未已,萧萧鬓影有风吹。yín dào yuè xié hún wèi yǐ,xiāo xiāo bìn yǐng yǒu fēng chuī。

翁知县归自湖湘

徐玑

渺渺秋江带碧鸦,君来应是吊湘涯。miǎo miǎo qiū jiāng dài bì yā,jūn lái yīng shì diào xiāng yá。
怀人也似居无竹,忧世长如饭有砂。huái rén yě shì jū wú zhú,yōu shì zhǎng rú fàn yǒu shā。
一袖清风诗思远,满汀芳草夕阳赊。yī xiù qīng fēng shī sī yuǎn,mǎn tīng fāng cǎo xī yáng shē。
还归殊未□颜瘦,已种湖边绕处花。hái guī shū wèi yán shòu,yǐ zhǒng hú biān rào chù huā。

奉酬翁松庐见寄

徐玑

客路归时雨似烟,归来还近菊花天。kè lù guī shí yǔ shì yān,guī lái hái jìn jú huā tiān。
寸心不到青云上,一事难成白发前。cùn xīn bù dào qīng yún shàng,yī shì nán chéng bái fā qián。
风外松声如昨夕,竹间梅蕊接新年。fēng wài sōng shēng rú zuó xī,zhú jiān méi ruǐ jiē xīn nián。
闲来得句频相送,自有高人住屋边。xián lái dé jù pín xiāng sòng,zì yǒu gāo rén zhù wū biān。

送刘和州

徐玑

扬旌遥指历阳城,霜淡晴天鼓角明。yáng jīng yáo zhǐ lì yáng chéng,shuāng dàn qíng tiān gǔ jiǎo míng。
步骑打围秋草绿,舳舻传唱晓江平。bù qí dǎ wéi qiū cǎo lǜ,zhú lú chuán chàng xiǎo jiāng píng。
岸分南北人烟近,地控东南羽檄清。àn fēn nán běi rén yān jìn,dì kòng dōng nán yǔ xí qīng。
牧守只今非易予,九重渊默待盈成。mù shǒu zhǐ jīn fēi yì yǔ,jiǔ zhòng yuān mò dài yíng chéng。

登薛象先新楼

徐玑

矮檐风雨送蜗牛,有客来夸百尺楼。ǎi yán fēng yǔ sòng wō niú,yǒu kè lái kuā bǎi chǐ lóu。
阖郡池台皆下瞰,背城湖海亦全收。hé jùn chí tái jiē xià kàn,bèi chéng hú hǎi yì quán shōu。
清时未放徒高卧,半世胡为故倦游。qīng shí wèi fàng tú gāo wò,bàn shì hú wèi gù juàn yóu。
解尽橐金君计决,月明长笛起渔舟。jiě jǐn tuó jīn jūn jì jué,yuè míng zhǎng dí qǐ yú zhōu。

寿权漕大卿

徐玑

青阳初动小春华,尽道葱茏晓气佳。qīng yáng chū dòng xiǎo chūn huá,jǐn dào cōng lóng xiǎo qì jiā。
卿月早随良月诞,绣衣元属衮衣家。qīng yuè zǎo suí liáng yuè dàn,xiù yī yuán shǔ gǔn yī jiā。
仙方养就双瞳碧,和气分成两脸霞。xiān fāng yǎng jiù shuāng tóng bì,hé qì fēn chéng liǎng liǎn xiá。
看取调羹消息好,年年长带早梅花。kàn qǔ diào gēng xiāo xī hǎo,nián nián zhǎng dài zǎo méi huā。

寿权漕大卿

徐玑

接物温温笑满眉,步趋登降亦委蛇。jiē wù wēn wēn xiào mǎn méi,bù qū dēng jiàng yì wěi shé。
非关饰貌邀人誉,只是存心不自欺。fēi guān shì mào yāo rén yù,zhǐ shì cún xīn bù zì qī。
王导果能恢德业,谢公端可镇浇漓。wáng dǎo guǒ néng huī dé yè,xiè gōng duān kě zhèn jiāo lí。
圣明天子崇恭俭,合向中朝正羽仪。shèng míng tiān zi chóng gōng jiǎn,hé xiàng zhōng cháo zhèng yǔ yí。

梦成

徐玑

向晚菱歌起,风平水不流。xiàng wǎn líng gē qǐ,fēng píng shuǐ bù liú。
鸳鸯两相逐,飞过采莲舟。yuān yāng liǎng xiāng zhú,fēi guò cǎi lián zhōu。

酴醾

徐玑

丛丛扶重蕊,微风动弱枝。cóng cóng fú zhòng ruǐ,wēi fēng dòng ruò zhī。
北人言语巧,唤作菊酴醾。běi rén yán yǔ qiǎo,huàn zuò jú tú mí。

过九岭

徐玑

断崖横路水潺潺,行到山根又上山。duàn yá héng lù shuǐ chán chán,xíng dào shān gēn yòu shàng shān。
眼看别峰云雾起,不知身也在云间。yǎn kàn bié fēng yún wù qǐ,bù zhī shēn yě zài yún jiān。

题陈西老画蜀山图

徐玑

壁立青山带峡溪,闲云尽日自高低。bì lì qīng shān dài xiá xī,xián yún jǐn rì zì gāo dī。
知他春树深多少,应有清猿在里啼。zhī tā chūn shù shēn duō shǎo,yīng yǒu qīng yuán zài lǐ tí。

夜凉

徐玑

夜凉扶杖出山斋,身似孤云倚石崖。yè liáng fú zhàng chū shān zhāi,shēn shì gū yún yǐ shí yá。
吟就不知山月晓,清风满面落松钗。yín jiù bù zhī shān yuè xiǎo,qīng fēng mǎn miàn luò sōng chāi。

春雨

徐玑

断桥横落浅沙边,沙岸疏梅卧晓烟。duàn qiáo héng luò qiǎn shā biān,shā àn shū méi wò xiǎo yān。
新雨涨溪三尺水,渔翁来觅渡船钱。xīn yǔ zhǎng xī sān chǐ shuǐ,yú wēng lái mì dù chuán qián。

春雨

徐玑

柳著轻黄欲染衣,汀沙漠漠草菲菲。liǔ zhù qīng huáng yù rǎn yī,tīng shā mò mò cǎo fēi fēi。
晓风吹断寒烟碧,无数鸳鸯溪上飞。xiǎo fēng chuī duàn hán yān bì,wú shù yuān yāng xī shàng fēi。
1391234567