古诗词

徐宝之

桂枝香

徐宝之

人间秋至。rén jiān qiū zhì。
对暮雨满城,沉思如水。duì mù yǔ mǎn chéng,chén sī rú shuǐ。
桐叶惊风,似语怨蛩齐起。tóng yè jīng fēng,shì yǔ yuàn qióng qí qǐ。
南楼月冷曾多恨,怕而今、夜深横吹。nán lóu yuè lěng céng duō hèn,pà ér jīn yè shēn héng chuī。
那堪更听,萧萧摵摵,透窗摇睡。nà kān gèng tīng,xiāo xiāo shè shè,tòu chuāng yáo shuì。
问楚梦、闲云何地。wèn chǔ mèng xián yún hé dì。
但手约轻绡,省人深意。dàn shǒu yuē qīng xiāo,shěng rén shēn yì。
红树池塘,谁见宿妆凝睇。hóng shù chí táng,shuí jiàn sù zhuāng níng dì。
旧时裘马行歌事,合都归、汀苹烟芷。jiù shí qiú mǎ xíng gē shì,hé dōu guī tīng píng yān zhǐ。
思王渐老,休为明珰,沉吟洛涘。sī wáng jiàn lǎo,xiū wèi míng dāng,chén yín luò sì。

沁园春·春寒

徐宝之

水榭春寒,梅雪漫阶,竹云堕墙。shuǐ xiè chūn hán,méi xuě màn jiē,zhú yún duò qiáng。
数花时近也,采芳香径,旧情著处,看月西窗。shù huā shí jìn yě,cǎi fāng xiāng jìng,jiù qíng zhù chù,kàn yuè xī chuāng。
十二楼中,玉妃卧冷,懒掬胭脂放海棠。shí èr lóu zhōng,yù fēi wò lěng,lǎn jū yān zhī fàng hǎi táng。
层堤外,渺归鸿无数,江树苍苍。céng dī wài,miǎo guī hóng wú shù,jiāng shù cāng cāng。
席藑夜礼东皇。xí qióng yè lǐ dōng huáng。
剪蕙叶为笺当绿章。jiǎn huì yè wèi jiān dāng lǜ zhāng。
道杏晴三月,等莺啼晓,草烟万里,待鴂鸣芳。dào xìng qíng sān yuè,děng yīng tí xiǎo,cǎo yān wàn lǐ,dài jué míng fāng。
九十日春,三千丈发,如此愁来白更长。jiǔ shí rì chūn,sān qiān zhàng fā,rú cǐ chóu lái bái gèng zhǎng。
江南岸,正柳边无路,沙雨微茫。jiāng nán àn,zhèng liǔ biān wú lù,shā yǔ wēi máng。

莺啼序

徐宝之

荼一番过雨,洒残花似雪。tú yī fān guò yǔ,sǎ cán huā shì xuě。
向清晓、步入东风,细拾苔砌馀靥。xiàng qīng xiǎo bù rù dōng fēng,xì shí tái qì yú yè。
有数片、飞沾翠柳,萦回半著双归蝶。yǒu shù piàn fēi zhān cuì liǔ,yíng huí bàn zhù shuāng guī dié。
悄无人、共立幽禽,昵昵能说。qiāo wú rén gòng lì yōu qín,nì nì néng shuō。
因念年华,最苦易失,对春愁暗结。yīn niàn nián huá,zuì kǔ yì shī,duì chūn chóu àn jié。
叹自古、曾有佳人,长门深闭修洁。tàn zì gǔ céng yǒu jiā rén,zhǎng mén shēn bì xiū jié。
寄么弦、千言万语,闷满眼、欲弹难彻。jì me xián qiān yán wàn yǔ,mèn mǎn yǎn yù dàn nán chè。
靠珠栊,风雨微收,落花时节。kào zhū lóng,fēng yǔ wēi shōu,luò huā shí jié。
春工渐老,绿草连天,别浦共一色。chūn gōng jiàn lǎo,lǜ cǎo lián tiān,bié pǔ gòng yī sè。
但暮霭、朝烟无际,尽日目极,江南江北,杜鹃叫裂。dàn mù ǎi cháo yān wú jì,jǐn rì mù jí,jiāng nán jiāng běi,dù juān jiào liè。
此时此意,危魂黯黯,渭城客舍青青树,问何人、把酒来看别。cǐ shí cǐ yì,wēi hún àn àn,wèi chéng kè shě qīng qīng shù,wèn hé rén bǎ jiǔ lái kàn bié。
思量怎向,迟回独掩青扉,夕阳犹照南陌。sī liàng zěn xiàng,chí huí dú yǎn qīng fēi,xī yáng yóu zhào nán mò。
春应记得,旧日疏狂,等受今磨折。chūn yīng jì dé,jiù rì shū kuáng,děng shòu jīn mó zhé。
便永谢、五湖烟艇,只有吟诗,曲坞煎茶,小窗眠月。biàn yǒng xiè wǔ hú yān tǐng,zhǐ yǒu yín shī,qū wù jiān chá,xiǎo chuāng mián yuè。
春还自省,把融和事,长留芳昼人间世,与羁臣、恨妾销离恻。chūn hái zì shěng,bǎ róng hé shì,zhǎng liú fāng zhòu rén jiān shì,yǔ jī chén hèn qiè xiāo lí cè。
自题蕙叶回春,坐听蓬壶,漏声细咽。zì tí huì yè huí chūn,zuò tīng péng hú,lòu shēng xì yàn。

水调歌头·湘阴簿新居

徐宝之

了却意中事,卜筑快幽情。le què yì zhōng shì,bo zhù kuài yōu qíng。
雨帘云栋深窈,歌笑霭春生。yǔ lián yún dòng shēn yǎo,gē xiào ǎi chūn shēng。
青嶂碧溪门户,暖翠浮岚衿席,前日展湘屏。qīng zhàng bì xī mén hù,nuǎn cuì fú lán jīn xí,qián rì zhǎn xiāng píng。
种竹看霜节,栽菊待秋英。zhǒng zhú kàn shuāng jié,zāi jú dài qiū yīng。
九世图,闲居赋,丽人行。jiǔ shì tú,xián jū fù,lì rén xíng。
名碑古画,贴遍东阁与西亭。míng bēi gǔ huà,tiē biàn dōng gé yǔ xī tíng。
庭下森兰洁玉,天外骧龙舞凤,心迹喜双清。tíng xià sēn lán jié yù,tiān wài xiāng lóng wǔ fèng,xīn jì xǐ shuāng qīng。
频瀹炊茶鼎,听我扣门声。pín yuè chuī chá dǐng,tīng wǒ kòu mén shēng。

长沙

徐宝之

冬迫水逾瘦,湘梅岸岸开。dōng pò shuǐ yú shòu,xiāng méi àn àn kāi。
云心岳麓树,雪意定王台。yún xīn yuè lù shù,xuě yì dìng wáng tái。
江晚船争集,山寒使未来。jiāng wǎn chuán zhēng jí,shān hán shǐ wèi lái。
汉廷难用少,流落贾生材。hàn tíng nán yòng shǎo,liú luò jiǎ shēng cái。

水西村

徐宝之

又过江头黯淡时,野梅初见雪前枝。yòu guò jiāng tóu àn dàn shí,yě méi chū jiàn xuě qián zhī。
水霞错落书秦篆,烟树凄迷画楚辞。shuǐ xiá cuò luò shū qín zhuàn,yān shù qī mí huà chǔ cí。
山店灯残人亦睡,寒洲月上雁先知。shān diàn dēng cán rén yì shuì,hán zhōu yuè shàng yàn xiān zhī。
自题秋叶寻前梦,薄酒残蔬当夕炊。zì tí qiū yè xún qián mèng,báo jiǔ cán shū dāng xī chuī。

题荆公祠

徐宝之

草树荒凉门半开,管祠人去不曾来。cǎo shù huāng liáng mén bàn kāi,guǎn cí rén qù bù céng lái。
漫装舒国簪貂坐,何似钟山策蹇回。màn zhuāng shū guó zān diāo zuò,hé shì zhōng shān cè jiǎn huí。
后世诗名高北斗,向时国论冷残灰。hòu shì shī míng gāo běi dòu,xiàng shí guó lùn lěng cán huī。
近儒作记存东庑,一丈寒碑立翠苔。jìn rú zuò jì cún dōng wǔ,yī zhàng hán bēi lì cuì tái。

江涨

徐宝之

万里吴江湘浦图,一春摹在小村隅。wàn lǐ wú jiāng xiāng pǔ tú,yī chūn mó zài xiǎo cūn yú。
南山欲霁北山雨,昨日平涛今日湖。nán shān yù jì běi shān yǔ,zuó rì píng tāo jīn rì hú。
荻岸出时知水减,桐花过后有寒无。dí àn chū shí zhī shuǐ jiǎn,tóng huā guò hòu yǒu hán wú。
老渔心在苍茫外,梦破三更水鸟呼。lǎo yú xīn zài cāng máng wài,mèng pò sān gèng shuǐ niǎo hū。

秋日溪上

徐宝之

行尽苔阶碧甃长,早秋风味入思量。xíng jǐn tái jiē bì zhòu zhǎng,zǎo qiū fēng wèi rù sī liàng。
蕙香半在空堂梦,荷雨多于别岸凉。huì xiāng bàn zài kōng táng mèng,hé yǔ duō yú bié àn liáng。
独夜玉弦知寂寞,旧愁湘月记微茫。dú yè yù xián zhī jì mò,jiù chóu xiāng yuè jì wēi máng。
采江节晚秋心远,一舸轻飔过夕阳。cǎi jiāng jié wǎn qiū xīn yuǎn,yī gě qīng sī guò xī yáng。

湖上客舍睡起

徐宝之

湿云冉冉树藏鸦,秋岸无人小艇斜。shī yún rǎn rǎn shù cáng yā,qiū àn wú rén xiǎo tǐng xié。
细雨入帘新睡起,晚□吹落木犀花。xì yǔ rù lián xīn shuì qǐ,wǎn chuī luò mù xī huā。

寄李南金

徐宝之

野风摇枯荄,长夜山雨寒。yě fēng yáo kū gāi,zhǎng yè shān yǔ hán。
梦忽堕千里,扶胥黄木湾。mèng hū duò qiān lǐ,fú xū huáng mù wān。
美人秋水容,众芳洁初服。měi rén qiū shuǐ róng,zhòng fāng jié chū fú。
海树鸣骚骚,醉吟瘴云宿。hǎi shù míng sāo sāo,zuì yín zhàng yún sù。
忆昔西窗眠,三溪月如水。yì xī xī chuāng mián,sān xī yuè rú shuǐ。
忽作千日别,人生别能几。hū zuò qiān rì bié,rén shēng bié néng jǐ。
有客从南来,说君新况好。yǒu kè cóng nán lái,shuō jūn xīn kuàng hǎo。
升沉何足云,令德似为宝。shēng chén hé zú yún,lìng dé shì wèi bǎo。
同袍涧谷友,掉臂青云端。tóng páo jiàn gǔ yǒu,diào bì qīng yún duān。
而我卧山阿,淡心如露兰。ér wǒ wò shān ā,dàn xīn rú lù lán。
手种麓下梅,半吐欲迟雪。shǒu zhǒng lù xià méi,bàn tǔ yù chí xuě。
再三拂霜纨,待君画孤洁。zài sān fú shuāng wán,dài jūn huà gū jié。
寄书何时到,岁晚百念中。jì shū hé shí dào,suì wǎn bǎi niàn zhōng。
天涯一望断,雁远夕阳红。tiān yá yī wàng duàn,yàn yuǎn xī yáng hóng。

寄远词二首

徐宝之

江头风雨多,蘼芜湿春香。jiāng tóu fēng yǔ duō,mí wú shī chūn xiāng。
皎皎千里心,闺中春梦长。jiǎo jiǎo qiān lǐ xīn,guī zhōng chūn mèng zhǎng。
晓城鼓声发,寄书问河阳。xiǎo chéng gǔ shēng fā,jì shū wèn hé yáng。
君行紫骝老,君母白发黄。jūn xíng zǐ liú lǎo,jūn mǔ bái fā huáng。

寄远词二首

徐宝之

暮堂解罗衣,未洗别时泪。mù táng jiě luó yī,wèi xǐ bié shí lèi。
燕子雨中归,春寒门已闭。yàn zi yǔ zhōng guī,chūn hán mén yǐ bì。
边城想如此,草色入湖地。biān chéng xiǎng rú cǐ,cǎo sè rù hú dì。
花前教小郎,已解识侯字。huā qián jiào xiǎo láng,yǐ jiě shí hóu zì。

秋风入我户

徐宝之

秋风入我户,翩翩动床帷。qiū fēng rù wǒ hù,piān piān dòng chuáng wéi。
咄唶中夜起,奈何我心悲。duō zé zhōng yè qǐ,nài hé wǒ xīn bēi。
四海岂不大,伤哉无己知。sì hǎi qǐ bù dà,shāng zāi wú jǐ zhī。

续湖阴曲

徐宝之

巴滇之马如游龙,宝鞭袅袅回如风。bā diān zhī mǎ rú yóu lóng,bǎo biān niǎo niǎo huí rú fēng。
将军梦断忽心战,五骑飞出寻无踪。jiāng jūn mèng duàn hū xīn zhàn,wǔ qí fēi chū xún wú zōng。
道旁客姥头欲白,惊见归鞯如电击。dào páng kè lǎo tóu yù bái,jīng jiàn guī jiān rú diàn jī。
当时天子重丁宁,典午安危争一刻。dāng shí tiān zi zhòng dīng níng,diǎn wǔ ān wēi zhēng yī kè。
大宁王气方中天,南阳青兖森戈鋋。dà níng wáng qì fāng zhōng tiān,nán yáng qīng yǎn sēn gē chán。
金函诏下传羽檄,狂奴喑死如寒蝉。jīn hán zhào xià chuán yǔ xí,kuáng nú yīn sǐ rú hán chán。
老骥志欲千里伸,晋天不覆鬼蜮臣。lǎo jì zhì yù qiān lǐ shēn,jìn tiān bù fù guǐ yù chén。
草间怅望可人土,老却江潭种柳人。cǎo jiān chàng wàng kě rén tǔ,lǎo què jiāng tán zhǒng liǔ rén。