古诗词

柴望

富阳道中

柴望

几年只向长安去,今日囊书被旨回。jǐ nián zhǐ xiàng zhǎng ān qù,jīn rì náng shū bèi zhǐ huí。
马首独行秋叶路,鲈鱼时共菊花杯。mǎ shǒu dú xíng qiū yè lù,lú yú shí gòng jú huā bēi。
黄昏钟动雁初下,夜半月明潮正来。huáng hūn zhōng dòng yàn chū xià,yè bàn yuè míng cháo zhèng lái。
我自不归归便得,故园早晚早梅开。wǒ zì bù guī guī biàn dé,gù yuán zǎo wǎn zǎo méi kāi。

和周居易见寄韵

柴望

十年为客上长安,人指冰山不会寒。shí nián wèi kè shàng zhǎng ān,rén zhǐ bīng shān bù huì hán。
开口尽言投老易,到头只是挂冠难。kāi kǒu jǐn yán tóu lǎo yì,dào tóu zhǐ shì guà guān nán。
低栖屋宇居常稳,巧小园池坐尽宽。dī qī wū yǔ jū cháng wěn,qiǎo xiǎo yuán chí zuò jǐn kuān。
别有前溪鱼可钓,也须栽竹傍栏干。bié yǒu qián xī yú kě diào,yě xū zāi zhú bàng lán gàn。

钱唐

柴望

不记钱王建国年,尚遗强弩射潮痕。bù jì qián wáng jiàn guó nián,shàng yí qiáng nǔ shè cháo hén。
地回王气归吴分,山挟潮声出海门。dì huí wáng qì guī wú fēn,shān xié cháo shēng chū hǎi mén。
南渡几年犹昨日,西湖疏影自黄昏。nán dù jǐ nián yóu zuó rì,xī hú shū yǐng zì huáng hūn。
客来独凭栏干处,时听渔歌过远村。kè lái dú píng lán gàn chù,shí tīng yú gē guò yuǎn cūn。

越王勾践墓

柴望

秦望山头自夕阳,伤心谁复赋凄凉。qín wàng shān tóu zì xī yáng,shāng xīn shuí fù fù qī liáng。
今人不见亡吴事,故墓犹传霸越乡。jīn rén bù jiàn wáng wú shì,gù mù yóu chuán bà yuè xiāng。
雨打乱花迷复道,鸟翻黄叶下宫墙。yǔ dǎ luàn huā mí fù dào,niǎo fān huáng yè xià gōng qiáng。
登临莫向高台望,烟树中原正渺茫。dēng lín mò xiàng gāo tái wàng,yān shù zhōng yuán zhèng miǎo máng。

送马太初之越

柴望

一去山阴一冉溪,如何还只恁分携。yī qù shān yīn yī rǎn xī,rú hé hái zhǐ nèn fēn xié。
雨无聊赖人无寐,水又潺湲鸟又啼。yǔ wú liáo lài rén wú mèi,shuǐ yòu chán yuán niǎo yòu tí。
明日不知君上马,中宵谁与共闻鸡。míng rì bù zhī jūn shàng mǎ,zhōng xiāo shuí yǔ gòng wén jī。
去时应有兰亭句,为我临池援笔题。qù shí yīng yǒu lán tíng jù,wèi wǒ lín chí yuán bǐ tí。

戒珠寺右军宅

柴望

苍树寒烟两渺茫,后来谁此吊兴亡。cāng shù hán yān liǎng miǎo máng,hòu lái shuí cǐ diào xīng wáng。
晋朝风物今流水,萧寺钟声几夕阳。jìn cháo fēng wù jīn liú shuǐ,xiāo sì zhōng shēng jǐ xī yáng。
话燕梁空春雨急,爱鹅人去暮山长。huà yàn liáng kōng chūn yǔ jí,ài é rén qù mù shān zhǎng。
学书弟子知何在,风过池塘墨尚香。xué shū dì zi zhī hé zài,fēng guò chí táng mò shàng xiāng。

和王景阳越中寄别韵

柴望

故人书只问平安,已分还山岂愿官。gù rén shū zhǐ wèn píng ān,yǐ fēn hái shān qǐ yuàn guān。
猿鹤不惊松径梦,貂蝉难换竹皮冠。yuán hè bù jīng sōng jìng mèng,diāo chán nán huàn zhú pí guān。
长安落叶秋深见,故国斜阳雨后看。zhǎng ān luò yè qiū shēn jiàn,gù guó xié yáng yǔ hòu kàn。
莫道剡中吟不尽,不成吟处亦停鞍。mò dào shàn zhōng yín bù jǐn,bù chéng yín chù yì tíng ān。

金山寺

柴望

荻花芦叶正珊珊,山在长江寺在山。dí huā lú yè zhèng shān shān,shān zài zhǎng jiāng sì zài shān。
门径但从船出入,僧房多住水中间。mén jìng dàn cóng chuán chū rù,sēng fáng duō zhù shuǐ zhōng jiān。
江空落日斜犹照,夜半秋潮去复还。jiāng kōng luò rì xié yóu zhào,yè bàn qiū cháo qù fù hái。
吟兴未阑天欲曙,一行斜雁起苍湾。yín xīng wèi lán tiān yù shǔ,yī xíng xié yàn qǐ cāng wān。

凤皇台

柴望

洒尽梧桐酒一杯,兴亡前事独徘徊。sǎ jǐn wú tóng jiǔ yī bēi,xīng wáng qián shì dú pái huái。
乌衣冉冉斜阳下,白鹭茫茫江水来。wū yī rǎn rǎn xié yáng xià,bái lù máng máng jiāng shuǐ lái。
凤去不知经几载,客来惟只见高台。fèng qù bù zhī jīng jǐ zài,kè lái wéi zhǐ jiàn gāo tái。
闲于登眺成孤啸,五百年间王气回。xián yú dēng tiào chéng gū xiào,wǔ bǎi nián jiān wáng qì huí。

石头城和王宁翁韵

柴望

怀乡吊古易伤心,绝顶危亭共客临。huái xiāng diào gǔ yì shāng xīn,jué dǐng wēi tíng gòng kè lín。
朝市曾经兵火后,山川转觉树云深。cháo shì céng jīng bīng huǒ hòu,shān chuān zhuǎn jué shù yún shēn。
百年歌舞空台沼,六代豪华漫陆沉。bǎi nián gē wǔ kōng tái zhǎo,liù dài háo huá màn lù chén。
惟有乱鸦归去晚,夕阳无限暮城阴。wéi yǒu luàn yā guī qù wǎn,xī yáng wú xiàn mù chéng yīn。

多景楼

柴望

早被垂杨系去舟,五更潮落大江头。zǎo bèi chuí yáng xì qù zhōu,wǔ gèng cháo luò dà jiāng tóu。
关河北望几千里,淮海南来第一楼。guān hé běi wàng jǐ qiān lǐ,huái hǎi nán lái dì yī lóu。
昔日最多风景处,今人偏动黍离愁。xī rì zuì duō fēng jǐng chù,jīn rén piān dòng shǔ lí chóu。
烟沙澒洞翻蘋末,欲倚西风问仲谋。yān shā hòng dòng fān píng mò,yù yǐ xī fēng wèn zhòng móu。

山阴兰亭

柴望

寂寂山阴事已尘,至今亭址尚嶙峋。jì jì shān yīn shì yǐ chén,zhì jīn tíng zhǐ shàng lín xún。
落花时节朝朝雨,插柳人家处处春。luò huā shí jié cháo cháo yǔ,chā liǔ rén jiā chù chù chūn。
曲水自流寒食酒,茂林无复永和人。qū shuǐ zì liú hán shí jiǔ,mào lín wú fù yǒng hé rén。
昭陵茧纸今何在,空有梅花点翠珉。zhāo líng jiǎn zhǐ jīn hé zài,kōng yǒu méi huā diǎn cuì mín。

别故人

柴望

便未成名也自归,不应猿鹤更猜疑。biàn wèi chéng míng yě zì guī,bù yīng yuán hè gèng cāi yí。
冷看世事频移局,懒与仙人共弈棋。lěng kàn shì shì pín yí jú,lǎn yǔ xiān rén gòng yì qí。
南渡只今惟有酒,西兴临别是谁诗。nán dù zhǐ jīn wéi yǒu jiǔ,xī xīng lín bié shì shuí shī。
行藏正要知时节,却是时人未得知。xíng cáng zhèng yào zhī shí jié,què shì shí rén wèi dé zhī。

中秋待月用弟察推元彪韵

柴望

待月南楼月不明,百年虚负此宵情。dài yuè nán lóu yuè bù míng,bǎi nián xū fù cǐ xiāo qíng。
浮阴乱向空中起,圆影偏从塞外清。fú yīn luàn xiàng kōng zhōng qǐ,yuán yǐng piān cóng sāi wài qīng。
江国潇潇凄露气,山城处处动笳声。jiāng guó xiāo xiāo qī lù qì,shān chéng chù chù dòng jiā shēng。
何人独抱琵琶坐,泪滴冰弦暗恨生。hé rén dú bào pí pá zuò,lèi dī bīng xián àn hèn shēng。

梦傅说

柴望

傅说为霖寤寐中,高宗一念与天通。fù shuō wèi lín wù mèi zhōng,gāo zōng yī niàn yǔ tiān tōng。
后来亦有君王梦,不是阳台便月宫。hòu lái yì yǒu jūn wáng mèng,bù shì yáng tái biàn yuè gōng。

西施

柴望

十二金钗对对铺,三千粉黛腻如酥。shí èr jīn chāi duì duì pù,sān qiān fěn dài nì rú sū。
君王莫道六宫丑,一个西施已坏吴。jūn wáng mò dào liù gōng chǒu,yī gè xī shī yǐ huài wú。

范蠡

柴望

五月菰蒲八月秋,年年清酒酹江头。wǔ yuè gū pú bā yuè qiū,nián nián qīng jiǔ lèi jiāng tóu。
伍胥忿怒三闾怨,争似鸱夷一钓舟。wǔ xū fèn nù sān lǘ yuàn,zhēng shì chī yí yī diào zhōu。

长城

柴望

漠漠沙场万里遥,千夫一日起临洮。mò mò shā chǎng wàn lǐ yáo,qiān fū yī rì qǐ lín táo。
若无道德为干橹,更是秦人筑欠高。ruò wú dào dé wèi gàn lǔ,gèng shì qín rén zhù qiàn gāo。

沛中歌

柴望

秦时日月汉山河,家计今谁与仲多。qín shí rì yuè hàn shān hé,jiā jì jīn shuí yǔ zhòng duō。
天子不知天下贵,酒中惟唱沛中歌。tiān zi bù zhī tiān xià guì,jiǔ zhōng wéi chàng pèi zhōng gē。

云梦

柴望

纪生尚可称皇帝,韩信何妨作假王。jì shēng shàng kě chēng huáng dì,hán xìn hé fáng zuò jiǎ wáng。
今日伪游真是伪,只因一蹑误高皇。jīn rì wěi yóu zhēn shì wěi,zhǐ yīn yī niè wù gāo huáng。
52123