古诗词

晁端彦

龙湫观瀑

晁端彦

万丈龙湫水,飞流翠碧开。wàn zhàng lóng jiǎo shuǐ,fēi liú cuì bì kāi。
泻疑云汉落,涌若海潮来。xiè yí yún hàn luò,yǒng ruò hǎi cháo lái。
飘洒四时雪,喧阗万壑雷。piāo sǎ sì shí xuě,xuān tián wàn hè léi。
庐山吾未到,气象胜天台。lú shān wú wèi dào,qì xiàng shèng tiān tái。

无心亭

晁端彦

偶坐兹亭上,清风吹客襟。ǒu zuò zī tíng shàng,qīng fēng chuī kè jīn。
孤云方出岫,相对两无心。gū yún fāng chū xiù,xiāng duì liǎng wú xīn。

淮阴有韩亭枚亭步舣舟亭下作

晁端彦

韩枚步骘建三亭,故显当时将相名。hán méi bù zhì jiàn sān tíng,gù xiǎn dāng shí jiāng xiāng míng。
遐想古人兴废事,乃知英杰此中生。xiá xiǎng gǔ rén xīng fèi shì,nǎi zhī yīng jié cǐ zhōng shēng。

醉眠亭

晁端彦

人生有出处,两事固希全。rén shēng yǒu chū chù,liǎng shì gù xī quán。
达则都廊庙,致君尧舜前。dá zé dōu láng miào,zhì jūn yáo shùn qián。
声名喧宇宙,指顾生云烟。shēng míng xuān yǔ zhòu,zhǐ gù shēng yún yān。
不然早晦隐,纵意乐当年。bù rán zǎo huì yǐn,zòng yì lè dāng nián。
第一莫如醉,第二莫如眠。dì yī mò rú zuì,dì èr mò rú mián。
无悔水乡士,子瞻称其贤。wú huǐ shuǐ xiāng shì,zi zhān chēng qí xián。
埋照不干世,作亭临清泉。mái zhào bù gàn shì,zuò tíng lín qīng quán。
欢来即痛饮,酣谑竟长筵。huān lái jí tòng yǐn,hān xuè jìng zhǎng yán。
陶陶非假寐,泯绝平生缘。táo táo fēi jiǎ mèi,mǐn jué píng shēng yuán。
尽得杯中趣,常为枕上仙。jǐn dé bēi zhōng qù,cháng wèi zhěn shàng xiān。
影从明月照,名任清风传。yǐng cóng míng yuè zhào,míng rèn qīng fēng chuán。
愿君遂此志,其乐更相先。yuàn jūn suì cǐ zhì,qí lè gèng xiāng xiān。
醉无三日醒,欲尽百斛船。zuì wú sān rì xǐng,yù jǐn bǎi hú chuán。
境界如古莽,魂梦游钧天。jìng jiè rú gǔ mǎng,hún mèng yóu jūn tiān。
莫学不佞者,徇禄遭缠牵。mò xué bù nìng zhě,xùn lù zāo chán qiān。
进无济世志,退无负郭田。jìn wú jì shì zhì,tuì wú fù guō tián。
独醒少意绪,寡睡多烦煎。dú xǐng shǎo yì xù,guǎ shuì duō fán jiān。
风波惊性命,鞍马积胝胼。fēng bō jīng xìng mìng,ān mǎ jī zhī pián。
未得立篱下,应难卧瓮边。wèi dé lì lí xià,yīng nán wò wèng biān。
区区为宿仕,短咏愧非妍。qū qū wèi sù shì,duǎn yǒng kuì fēi yán。

丹霞山

晁端彦

白鹤山头飞瀑,玉箫峰顶生烟。bái hè shān tóu fēi pù,yù xiāo fēng dǐng shēng yān。
溪上空闻流水,竹间不见真仙。xī shàng kōng wén liú shuǐ,zhú jiān bù jiàn zhēn xiān。