古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
徐逸
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
清平乐
宋
:
徐逸
风韶雨秀。
fēng sháo yǔ xiù。
春已平分后。
chūn yǐ píng fēn hòu。
陡顿故人疏把酒。
dǒu dùn gù rén shū bǎ jiǔ。
闲凭画阑搔首。
xián píng huà lán sāo shǒu。
争须携手踏青。
zhēng xū xié shǒu tà qīng。
人生几度清明。
rén shēng jǐ dù qīng míng。
待得燕慵莺懒,杨花点点浮萍。
dài dé yàn yōng yīng lǎn,yáng huā diǎn diǎn fú píng。
AI赏析
昼眠治平寺
宋
:
徐逸
频年游览不暂寘,野艇往来无水程。
pín nián yóu lǎn bù zàn zhì,yě tǐng wǎng lái wú shuǐ chéng。
雨休最好是鸥浴,风静更清闻鹤声。
yǔ xiū zuì hǎo shì ōu yù,fēng jìng gèng qīng wén hè shēng。
酒家新熟欠前账,僧榻借眠馀宿酲。
jiǔ jiā xīn shú qiàn qián zhàng,sēng tà jiè mián yú sù chéng。
嵩高泰华未挂眼,鬓影萧飒难为情。
sōng gāo tài huá wèi guà yǎn,bìn yǐng xiāo sà nán wèi qíng。
AI赏析
偶题
宋
:
徐逸
病身郁屋等惊蛇,埃?何堪举手遮。
bìng shēn yù wū děng jīng shé,āi hé kān jǔ shǒu zhē。
四海知心是明月,一生结客得梅花。
sì hǎi zhī xīn shì míng yuè,yī shēng jié kè dé méi huā。
风摇酒浪红鳞小,香暖歌云翠葆斜。
fēng yáo jiǔ làng hóng lín xiǎo,xiāng nuǎn gē yún cuì bǎo xié。
休问画桥西去路,要凭消遣旧生涯。
xiū wèn huà qiáo xī qù lù,yào píng xiāo qiǎn jiù shēng yá。
AI赏析
梅花
宋
:
徐逸
咸平处士风流远,招得梅花枝上魂。
xián píng chù shì fēng liú yuǎn,zhāo dé méi huā zhī shàng hún。
疏影暗香如昨日,不知人世几黄昏。
shū yǐng àn xiāng rú zuó rì,bù zhī rén shì jǐ huáng hūn。
AI赏析
村居
宋
:
徐逸
酸甜半熟山头果,红白争开屋角花。
suān tián bàn shú shān tóu guǒ,hóng bái zhēng kāi wū jiǎo huā。
柴户不关春睡足,太平多在野人家。
chái hù bù guān chūn shuì zú,tài píng duō zài yě rén jiā。
AI赏析
蒿
宋
:
徐逸
驼峰彘脔蹯取熊,百金不满箸下供。
tuó fēng zhì luán fán qǔ xióng,bǎi jīn bù mǎn zhù xià gōng。
朱门人物多伟岸,一字不识神氏蒙。
zhū mén rén wù duō wěi àn,yī zì bù shí shén shì méng。
深林蒿荠最强项,不肯失身羔酒胸。
shēn lín hāo jì zuì qiáng xiàng,bù kěn shī shēn gāo jiǔ xiōng。
AI赏析