古诗词

晁公溯

王才谅自行朝归以进士题名示予怆然有感

晁公溯

先朝赐第白玉京,五世不出长安城。xiān cháo cì dì bái yù jīng,wǔ shì bù chū zhǎng ān chéng。
每闻三岁射策罢,诸生盛服趋天庭。měi wén sān suì shè cè bà,zhū shēng shèng fú qū tiān tíng。
禁门漏尽开九重,阙角仿佛晨光红。jìn mén lòu jǐn kāi jiǔ zhòng,quē jiǎo fǎng fú chén guāng hóng。
衣冠是日集殿下,金支翠旗色相射。yī guān shì rì jí diàn xià,jīn zhī cuì qí sè xiāng shè。
空雷隐隐车转毂,鸣梢一声禁籞肃。kōng léi yǐn yǐn chē zhuǎn gǔ,míng shāo yī shēng jìn yù sù。
须臾云开飞六龙,皇帝亲御蓬莱宫。xū yú yún kāi fēi liù lóng,huáng dì qīn yù péng lái gōng。
宫槐满庭白日长,侍臣玉立分两厢。gōng huái mǎn tíng bái rì zhǎng,shì chén yù lì fēn liǎng xiāng。
众星煌煌拱北极,龙颜负扆天中央。zhòng xīng huáng huáng gǒng běi jí,lóng yán fù yǐ tiān zhōng yāng。
羽林虎贲拥仗立,霜交陛戟摩秋光。yǔ lín hǔ bēn yōng zhàng lì,shuāng jiāo bì jǐ mó qiū guāng。
天风徐来雉扇举,遥识重瞳似文祖。tiān fēng xú lái zhì shàn jǔ,yáo shí zhòng tóng shì wén zǔ。
胪传初罢日当午,起拜君恩谢明主。lú chuán chū bà rì dāng wǔ,qǐ bài jūn ēn xiè míng zhǔ。
日斜天门随仗出,车马联翩动阡陌。rì xié tiān mén suí zhàng chū,chē mǎ lián piān dòng qiān mò。
金钱赐宴上林苑,千花万草生颜色。jīn qián cì yàn shàng lín yuàn,qiān huā wàn cǎo shēng yán sè。
少年得意凌青云,路人叹息家人迎。shǎo nián dé yì líng qīng yún,lù rén tàn xī jiā rén yíng。
昔为儿童亲见此,当时仰望如天人。xī wèi ér tóng qīn jiàn cǐ,dāng shí yǎng wàng rú tiān rén。
岂知生世逢艰难,流离忧患尤可怜。qǐ zhī shēng shì féng jiān nán,liú lí yōu huàn yóu kě lián。
乘舆巡狩在江表,亮阴三年犹不言。chéng yú xún shòu zài jiāng biǎo,liàng yīn sān nián yóu bù yán。
诏令蜀都别选士,西游弹铗秋风前。zhào lìng shǔ dōu bié xuǎn shì,xī yóu dàn jiá qiū fēng qián。
决科偶中太常第,意气岂复如当年。jué kē ǒu zhōng tài cháng dì,yì qì qǐ fù rú dāng nián。
临安太守今为谁,玉字能刻玻璃碑。lín ān tài shǒu jīn wèi shuí,yù zì néng kè bō lí bēi。
曲江题名岂料见,摩挲墨本心伤悲。qū jiāng tí míng qǐ liào jiàn,mó sā mò běn xīn shāng bēi。
楚山联绵越山远,梦魂不到明光殿。chǔ shān lián mián yuè shān yuǎn,mèng hún bù dào míng guāng diàn。
一官留滞未得归,北阙何时眼中见。yī guān liú zhì wèi dé guī,běi quē hé shí yǎn zhōng jiàn。

乐温道中

晁公溯

路经新峰驿,薄暮聊解装。lù jīng xīn fēng yì,báo mù liáo jiě zhuāng。
颓垣生秋草,庭庑亦已荒。tuí yuán shēng qiū cǎo,tíng wǔ yì yǐ huāng。
北风吹空林,崒崒叶陨廊。běi fēng chuī kōng lín,zú zú yè yǔn láng。
夜寒不能寐,起坐心彷徨。yè hán bù néng mèi,qǐ zuò xīn páng huáng。
出看天欲明,疏星淡无光。chū kàn tiān yù míng,shū xīng dàn wú guāng。
征夫稍速驾,起拂车上霜。zhēng fū shāo sù jià,qǐ fú chē shàng shuāng。
墟中始辨道,迢递征途长。xū zhōng shǐ biàn dào,tiáo dì zhēng tú zhǎng。
树色共空阔,晨光尚苍茫。shù sè gòng kōng kuò,chén guāng shàng cāng máng。
鸡鸣始知村,渐觉暾朝阳。jī míng shǐ zhī cūn,jiàn jué tūn cháo yáng。
青烟出林际,滞穗或在场。qīng yān chū lín jì,zhì suì huò zài chǎng。
感兹田舍乐,慨然怀故乡。gǎn zī tián shě lè,kǎi rán huái gù xiāng。
黄金百镒尽,失路徒悲伤。huáng jīn bǎi yì jǐn,shī lù tú bēi shāng。

修竹二首其一

晁公溯

虚窗倚修竹,阴晴见佳景。xū chuāng yǐ xiū zhú,yīn qíng jiàn jiā jǐng。
雨隙落馀滋,风棂乱疏影。yǔ xì luò yú zī,fēng líng luàn shū yǐng。
室幽境自闲,心远地愈静。shì yōu jìng zì xián,xīn yuǎn dì yù jìng。
丁宁护云根,留伴岁寒永。dīng níng hù yún gēn,liú bàn suì hán yǒng。

送鲜于运使西归

晁公溯

飞鸟避汉节,朔风扬旆旌。fēi niǎo bì hàn jié,shuò fēng yáng pèi jīng。
光芒候躔次,始见入蜀星。guāng máng hòu chán cì,shǐ jiàn rù shǔ xīng。
父老喜公至,来临此江滨。fù lǎo xǐ gōng zhì,lái lín cǐ jiāng bīn。
阳侯为先驱,归指唐安城。yáng hóu wèi xiān qū,guī zhǐ táng ān chéng。
君恩解烦剧,剑履休殊庭。jūn ēn jiě fán jù,jiàn lǚ xiū shū tíng。
众闻驷马还,当为故乡荣。zhòng wén sì mǎ hái,dāng wèi gù xiāng róng。
眷兹峡中郡,念昔德化深。juàn zī xiá zhōng jùn,niàn xī dé huà shēn。
民无暴敛困,士感铨衡平。mín wú bào liǎn kùn,shì gǎn quán héng píng。
自闻有行色,愁云黯秋阴。zì wén yǒu xíng sè,chóu yún àn qiū yīn。
已应江妃瑟,泠然作离声。yǐ yīng jiāng fēi sè,líng rán zuò lí shēng。
大江亦安流,不复洪涛惊。dà jiāng yì ān liú,bù fù hóng tāo jīng。
天水相与碧,云山无限青。tiān shuǐ xiāng yǔ bì,yún shān wú xiàn qīng。
乃知盛德士,扶持有神明。nǎi zhī shèng dé shì,fú chí yǒu shén míng。
但恨济世具,遽起怀归心。dàn hèn jì shì jù,jù qǐ huái guī xīn。
宁无北阙念,未忘东山情。níng wú běi quē niàn,wèi wàng dōng shān qíng。
君王正仄席,漏下开延英。jūn wáng zhèng zè xí,lòu xià kāi yán yīng。
如公藉甚久,名闻汉公卿。rú gōng jí shén jiǔ,míng wén hàn gōng qīng。
当赐宣室召,不但问鬼神。dāng cì xuān shì zhào,bù dàn wèn guǐ shén。
金印有斗大,锦衣无夜行。jīn yìn yǒu dòu dà,jǐn yī wú yè xíng。
愿言不俟驾,起焉慰苍生。yuàn yán bù qí jià,qǐ yān wèi cāng shēng。
自嗟代舍客,蒯缑郁悲音。zì jiē dài shě kè,kuǎi gōu yù bēi yīn。
久落糠秕后,日随车马尘。jiǔ luò kāng bǐ hòu,rì suí chē mǎ chén。
不意侍广座,见谓非凡鳞。bù yì shì guǎng zuò,jiàn wèi fēi fán lín。
假之风雷势,欲令化南溟。jiǎ zhī fēng léi shì,yù lìng huà nán míng。
误当一鹗荐,敢冀万里程。wù dāng yī è jiàn,gǎn jì wàn lǐ chéng。
独念知己难,感激爰至今。dú niàn zhī jǐ nán,gǎn jī yuán zhì jīn。
时来或可勉,庶隔云母屏。shí lái huò kě miǎn,shù gé yún mǔ píng。

与鲜于茶干

晁公溯

吾犹蠹书鱼,岂能味斯文。wú yóu dù shū yú,qǐ néng wèi sī wén。
但以性所嗜,颇与黄卷亲。dàn yǐ xìng suǒ shì,pǒ yǔ huáng juǎn qīn。
喜闻天下言,孝章有大名。xǐ wén tiān xià yán,xiào zhāng yǒu dà míng。
苟得从其游,亦足慰此生。gǒu dé cóng qí yóu,yì zú wèi cǐ shēng。
向来昌黎翁,始获拜北平。xiàng lái chāng lí wēng,shǐ huò bài běi píng。
停鸾与峙鹄,未见心已倾。tíng luán yǔ zhì gǔ,wèi jiàn xīn yǐ qīng。
朅来涪江上,适遇君远行。qiè lái fú jiāng shàng,shì yù jūn yuǎn xíng。
我穷天所怜,特使见异人。wǒ qióng tiān suǒ lián,tè shǐ jiàn yì rén。
令闻金石奏,暂破蟋蟀声。lìng wén jīn shí zòu,zàn pò xī shuài shēng。
相逢已定交,遽别宁忘情。xiāng féng yǐ dìng jiāo,jù bié níng wàng qíng。
谪仙不可见,空望江东云。zhé xiān bù kě jiàn,kōng wàng jiāng dōng yún。

病中喜李仲霍王子载见过

晁公溯

春风饯馀寒,山雨留暝色。chūn fēng jiàn yú hán,shān yǔ liú míng sè。
杜门正卧病,俯仰空四壁。dù mén zhèng wò bìng,fǔ yǎng kōng sì bì。
庭空鸟雀至,窗破风雨入。tíng kōng niǎo què zhì,chuāng pò fēng yǔ rù。
拥炉意无聊,胸次百忧集。yōng lú yì wú liáo,xiōng cì bǎi yōu jí。
肉消时抚髀,啸罢空抱膝。ròu xiāo shí fǔ bì,xiào bà kōng bào xī。
户外云气昏,春泥污阡陌。hù wài yún qì hūn,chūn ní wū qiān mò。
清晨履声喧,不见车马迹。qīng chén lǚ shēng xuān,bù jiàn chē mǎ jì。
忽传高轩过,未知当何适。hū chuán gāo xuān guò,wèi zhī dāng hé shì。
仆夫走告予,有客来问疾。pū fū zǒu gào yǔ,yǒu kè lái wèn jí。
起迎屐齿折,颇觉心悦怿。qǐ yíng jī chǐ zhé,pǒ jué xīn yuè yì。
沈疴脱去体,阳气满大宅。shěn kē tuō qù tǐ,yáng qì mǎn dà zhái。
坐闻枚叟言,汗复淟然出。zuò wén méi sǒu yán,hàn fù tiǎn rán chū。
平身拙自卫,外邪屡见袭。píng shēn zhuō zì wèi,wài xié lǚ jiàn xí。
昔尝倦宾至,束带难自力。xī cháng juàn bīn zhì,shù dài nán zì lì。
今者乃不然,惟恐归骑急。jīn zhě nǎi bù rán,wéi kǒng guī qí jí。
向来谢交游,正乏君辈客。xiàng lái xiè jiāo yóu,zhèng fá jūn bèi kè。

涪川寄蒲舜美桐烟墨来试之良佳因成长句

晁公溯

西风吹林秋日白,修桐叶雕霣寒碧。xī fēng chuī lín qiū rì bái,xiū tóng yè diāo yǔn hán bì。
霜馀结实凤不至,野人取之出膏液。shuāng yú jié shí fèng bù zhì,yě rén qǔ zhī chū gāo yè。
山中老翁颇喜事,买膏燃光归照室。shān zhōng lǎo wēng pǒ xǐ shì,mǎi gāo rán guāng guī zhào shì。
旋收轻煤下玉杵,阴房掩翳烟不出。xuán shōu qīng méi xià yù chǔ,yīn fáng yǎn yì yān bù chū。
泽麋解角麝荐香,严冬折胶天与力。zé mí jiě jiǎo shè jiàn xiāng,yán dōng zhé jiāo tiān yǔ lì。
律灰吹尽无裂文,外乾中坚介如石。lǜ huī chuī jǐn wú liè wén,wài qián zhōng jiān jiè rú shí。
故人怜我贫嗜书,遗我一丸欣有得。gù rén lián wǒ pín shì shū,yí wǒ yī wán xīn yǒu dé。
空堂无风尘亦静,朝阳压窗书绕壁。kōng táng wú fēng chén yì jìng,cháo yáng yā chuāng shū rào bì。
起临墨池洗砚试,入手已怪光夺漆。qǐ lín mò chí xǐ yàn shì,rù shǒu yǐ guài guāng duó qī。
苍忙忽惊玄云晦,罨霭顿失寒松色。cāng máng hū jīng xuán yún huì,yǎn ǎi dùn shī hán sōng sè。
徐嗟流落用失所,翰墨何由有勋绩。xú jiē liú luò yòng shī suǒ,hàn mò hé yóu yǒu xūn jì。
从军豪气吾岂能,倚马翩翩磨楯墨。cóng jūn háo qì wú qǐ néng,yǐ mǎ piān piān mó dùn mò。
傍人笑言君勿疑,著书固属穷愁客。bàng rén xiào yán jūn wù yí,zhù shū gù shǔ qióng chóu kè。

送宋秀实罢官归将有东南之行

晁公溯

遑遑鲁东丘,结友得聃耳。huáng huáng lǔ dōng qiū,jié yǒu dé dān ěr。
两家千岁后,尚复通爵里。liǎng jiā qiān suì hòu,shàng fù tōng jué lǐ。
况予与先世,相去百年迩。kuàng yǔ yǔ xiān shì,xiāng qù bǎi nián ěr。
常恨会面难,此意恐遂已。cháng hèn huì miàn nán,cǐ yì kǒng suì yǐ。
岂期官纻溪,君为幕下士。qǐ qī guān zhù xī,jūn wèi mù xià shì。
不但见典型,自喜闻正始。bù dàn jiàn diǎn xíng,zì xǐ wén zhèng shǐ。
独嗟瓦砾后,不遑蒹葭倚。dú jiē wǎ lì hòu,bù huáng jiān jiā yǐ。
遽闻北海荐,当为东山起。jù wén běi hǎi jiàn,dāng wèi dōng shān qǐ。
春风洞庭波,九泽弥空水。chūn fēng dòng tíng bō,jiǔ zé mí kōng shuǐ。
挂帆下中流,千里一日尔。guà fān xià zhōng liú,qiān lǐ yī rì ěr。
东南即王都,分野乃星纪。dōng nán jí wáng dōu,fēn yě nǎi xīng jì。
宫殿芙蓉旗,玉佩白云委。gōng diàn fú róng qí,yù pèi bái yún wěi。
麒麟翳凤皇,侍辇参剑履。qí lín yì fèng huáng,shì niǎn cān jiàn lǚ。
当知帝所乐,顾非俗吏比。dāng zhī dì suǒ lè,gù fēi sú lì bǐ。
良图宜早遂,力行无遽止。liáng tú yí zǎo suì,lì xíng wú jù zhǐ。
今朝离亭柳,颜色已可喜。jīn cháo lí tíng liǔ,yán sè yǐ kě xǐ。
欲君早著鞭,折赠当马棰。yù jūn zǎo zhù biān,zhé zèng dāng mǎ chuí。

送谭廷硕司户归鱼复

晁公溯

平生惜芳辰,每负止酒诗。píng shēng xī fāng chén,měi fù zhǐ jiǔ shī。
不量井楣瓶,安得如鸱夷。bù liàng jǐng méi píng,ān dé rú chī yí。
果中曲糵毒,抱病悔可追。guǒ zhōng qū niè dú,bào bìng huǐ kě zhuī。
虽无腐肠忧,乃有摏喉危。suī wú fǔ cháng yōu,nǎi yǒu chōng hóu wēi。
晚闻仓曹掾,巾车欲东归。wǎn wén cāng cáo yuàn,jīn chē yù dōng guī。
此君吾畏友,议论可质疑。cǐ jūn wú wèi yǒu,yì lùn kě zhì yí。
相从未云久,白首已可期。xiāng cóng wèi yún jiǔ,bái shǒu yǐ kě qī。
莫陪诸公后,往听阳关词。mò péi zhū gōng hòu,wǎng tīng yáng guān cí。
羸然卧空舍,不得一语离。léi rán wò kōng shě,bù dé yī yǔ lí。
心旌无终薄,日夕风中飞。xīn jīng wú zhōng báo,rì xī fēng zhōng fēi。
户外雨连昼,水声已鸣溪。hù wài yǔ lián zhòu,shuǐ shēng yǐ míng xī。
行云候归盖,花尘涨春泥。xíng yún hòu guī gài,huā chén zhǎng chūn ní。
人知乡闾近,自忘车马疲。rén zhī xiāng lǘ jìn,zì wàng chē mǎ pí。
似闻五亩宅,止居瀼东西。shì wén wǔ mǔ zhái,zhǐ jū ráng dōng xī。
倾倒稷下学,欢呼里中儿。qīng dào jì xià xué,huān hū lǐ zhōng ér。
嗟予久去国,流落天一涯。jiē yǔ jiǔ qù guó,liú luò tiān yī yá。
因君返枌榆,惨然起遐思。yīn jūn fǎn fén yú,cǎn rán qǐ xiá sī。
不惟消魂苦,益增游子悲。bù wéi xiāo hún kǔ,yì zēng yóu zi bēi。

得东南书报乱后东都故居犹存而州北松槚亦无毁者

晁公溯

旄头光垂北风起,胡沙漫漫暗天地。máo tóu guāng chuí běi fēng qǐ,hú shā màn màn àn tiān dì。
翠华清晓巡朔方,咸阳宫殿生荆杞。cuì huá qīng xiǎo xún shuò fāng,xián yáng gōng diàn shēng jīng qǐ。
胡儿解鞍留汉土,凝碧池头日歌舞。hú ér jiě ān liú hàn tǔ,níng bì chí tóu rì gē wǔ。
一朝忽弃洪河南,来归舆图丞相府。yī cháo hū qì hóng hé nán,lái guī yú tú chéng xiāng fǔ。
当初乱离谁料此,南北中分指淮水。dāng chū luàn lí shuí liào cǐ,nán běi zhōng fēn zhǐ huái shuǐ。
天暌地隔十五年,不知中原复何似。tiān kuí dì gé shí wǔ nián,bù zhī zhōng yuán fù hé shì。
至今兵罢关泥开,始有北客中原来。zhì jīn bīng bà guān ní kāi,shǐ yǒu běi kè zhōng yuán lái。
历言王侯故第宅,瓦砾半在高台摧。lì yán wáng hóu gù dì zhái,wǎ lì bàn zài gāo tái cuī。
最怜长杨与宣曲,树木荒凉迷御宿。zuì lián zhǎng yáng yǔ xuān qū,shù mù huāng liáng mí yù sù。
上林苑废花自开,辇路春回草还绿。shàng lín yuàn fèi huā zì kāi,niǎn lù chūn huí cǎo hái lǜ。
宫中千门万户空,兽扉凝尘生网虫。gōng zhōng qiān mén wàn hù kōng,shòu fēi níng chén shēng wǎng chóng。
遗民相对向天泣,耳冷不闻长乐钟。yí mín xiāng duì xiàng tiān qì,ěr lěng bù wén zhǎng lè zhōng。
外城白昼无人行,当道往往狐狸鸣。wài chéng bái zhòu wú rén xíng,dāng dào wǎng wǎng hú lí míng。
天阴日暮闻鬼哭,万家经乱今一存。tiān yīn rì mù wén guǐ kū,wàn jiā jīng luàn jīn yī cún。
呜呼上帝白玉京,繁华扫地令人惊。wū hū shàng dì bái yù jīng,fán huá sǎo dì lìng rén jīng。
此生复识太平象,不及百年终未能。cǐ shēng fù shí tài píng xiàng,bù jí bǎi nián zhōng wèi néng。
世人宁有金石坚,定恐不见全盛年。shì rén níng yǒu jīn shí jiān,dìng kǒng bù jiàn quán shèng nián。
出门恍惚忘南北,故国何在山连天。chū mén huǎng hū wàng nán běi,gù guó hé zài shān lián tiān。
岂意扬雄一区宅,城破萧条尚如昔。qǐ yì yáng xióng yī qū zhái,chéng pò xiāo tiáo shàng rú xī。
闭门风雨长蓬蒿,榱桷多年亦倾侧。bì mén fēng yǔ zhǎng péng hāo,cuī jué duō nián yì qīng cè。
户牖尚带沙场尘,小儿犹学胡笳声。hù yǒu shàng dài shā chǎng chén,xiǎo ér yóu xué hú jiā shēng。
四邻半已易新主,存者无复当时人。sì lín bàn yǐ yì xīn zhǔ,cún zhě wú fù dāng shí rén。
城北凄凉九原路,往往停车不忍去。chéng běi qī liáng jiǔ yuán lù,wǎng wǎng tíng chē bù rěn qù。
幸无樵牧犯松柏,那有鲜卑护置墓。xìng wú qiáo mù fàn sōng bǎi,nà yǒu xiān bēi hù zhì mù。
春风冢木生苍烟,北望拜泣还欣然。chūn fēng zhǒng mù shēng cāng yān,běi wàng bài qì hái xīn rán。
向来艰难谁得免,独我获此真天怜。xiàng lái jiān nán shuí dé miǎn,dú wǒ huò cǐ zhēn tiān lián。
君不见开成相国玉杯第,甘露变兴巢亦毁。jūn bù jiàn kāi chéng xiāng guó yù bēi dì,gān lù biàn xīng cháo yì huǐ。
又不见骊山筑坟葬祖龙,牧儿盗入焚其中。yòu bù jiàn lí shān zhù fén zàng zǔ lóng,mù ér dào rù fén qí zhōng。
儒生虑远无后忧,生居敝庐死山丘。rú shēng lǜ yuǎn wú hòu yōu,shēng jū bì lú sǐ shān qiū。
五世相传盖有道,中无所欲人何求。wǔ shì xiāng chuán gài yǒu dào,zhōng wú suǒ yù rén hé qiú。
迩来天涯倦为客,角巾行卜东归日。ěr lái tiān yá juàn wèi kè,jiǎo jīn xíng bo dōng guī rì。
里中耆旧今已无,忍听邻人更吹笛。lǐ zhōng qí jiù jīn yǐ wú,rěn tīng lín rén gèng chuī dí。

尉廨无隙地不能莳花竹之属惟厅事前旧有柳一株予怜其独也增植其七焉暮春之月大有生意可喜为赋此

晁公溯

千林春入花梢红,空庭无树来东风。qiān lín chūn rù huā shāo hóng,kōng tíng wú shù lái dōng fēng。
手栽杨柳三尺许,芳意已在萌芽中。shǒu zāi yáng liǔ sān chǐ xǔ,fāng yì yǐ zài méng yá zhōng。
官居难期十年木,聊尔移根伴幽独。guān jū nán qī shí nián mù,liáo ěr yí gēn bàn yōu dú。
雨催细叶相续生,眉峰为谁出修绿。yǔ cuī xì yè xiāng xù shēng,méi fēng wèi shuí chū xiū lǜ。
君不见美人梦中春日长,翠帘风开卷春光。jūn bù jiàn měi rén mèng zhōng chūn rì zhǎng,cuì lián fēng kāi juǎn chūn guāng。
饥寒病叟宁有此,苍苔破封对作行。jī hán bìng sǒu níng yǒu cǐ,cāng tái pò fēng duì zuò xíng。
游丝飞空日停午,乳燕巢成寂无语。yóu sī fēi kōng rì tíng wǔ,rǔ yàn cháo chéng jì wú yǔ。
柔条作阴未覆庭,影立东风不能舞。róu tiáo zuò yīn wèi fù tíng,yǐng lì dōng fēng bù néng wǔ。
明年我亦未成归,会见袅袅生新枝。míng nián wǒ yì wèi chéng guī,huì jiàn niǎo niǎo shēng xīn zhī。
清阴渐满摇落日,度曲无力弓蛮垂。qīng yīn jiàn mǎn yáo luò rì,dù qū wú lì gōng mán chuí。
人生于世无定著,身与杨花共飘泊。rén shēng yú shì wú dìng zhù,shēn yǔ yáng huā gòng piāo pō。
他年莫忘桓将军,汉南重来看摇落。tā nián mò wàng huán jiāng jūn,hàn nán zhòng lái kàn yáo luò。

昼寝

晁公溯

官曹无人吏休沐,杜门谢病车脱轴。guān cáo wú rén lì xiū mù,dù mén xiè bìng chē tuō zhóu。
门前经旬客不至,苔色侵阶春更绿。mén qián jīng xún kè bù zhì,tái sè qīn jiē chūn gèng lǜ。
书堂萧然白日静,黄蜂收声蜜房足。shū táng xiāo rán bái rì jìng,huáng fēng shōu shēng mì fáng zú。
杨花浩荡天无风,檐端三丈朝阳红。yáng huā hào dàng tiān wú fēng,yán duān sān zhàng cháo yáng hóng。
晴薰病眼暖欲醉,卧搔短发如飞蓬。qíng xūn bìng yǎn nuǎn yù zuì,wò sāo duǎn fā rú fēi péng。
枕书睡熟呼不醒,黄粱正饭邯郸翁。zhěn shū shuì shú hū bù xǐng,huáng liáng zhèng fàn hán dān wēng。
不知纷纭梦几许,觉来烟际闻昏钟。bù zhī fēn yún mèng jǐ xǔ,jué lái yān jì wén hūn zhōng。

平都山硖中胜处余思欲一到而不能近得予弟书云今岁仲春尝与外兄孙长文顺流往游焉闻之不胜怅然

晁公溯

沙痕夜涨春流生,微风不起波纹平。shā hén yè zhǎng chūn liú shēng,wēi fēng bù qǐ bō wén píng。
云间眩转失烟树,轻舟直下凫鸥惊。yún jiān xuàn zhuǎn shī yān shù,qīng zhōu zhí xià fú ōu jīng。
橹声欲出含风湾,舟人已指平都山。lǔ shēng yù chū hán fēng wān,zhōu rén yǐ zhǐ píng dōu shān。
仙宫无人锁春日,苍烟漠漠松声寒。xiān gōng wú rén suǒ chūn rì,cāng yān mò mò sōng shēng hán。
谪仙宾天上寥廓,三百年来无此乐。zhé xiān bīn tiān shàng liáo kuò,sān bǎi nián lái wú cǐ lè。
知君此游殆奇绝,硖中山川岂云恶。zhī jūn cǐ yóu dài qí jué,xiá zhōng shān chuān qǐ yún è。
昔年相期欲同往,流落空山阻清赏。xī nián xiāng qī yù tóng wǎng,liú luò kōng shān zǔ qīng shǎng。
兴公虽不见天台,执笔犹能寄遐想。xīng gōng suī bù jiàn tiān tái,zhí bǐ yóu néng jì xiá xiǎng。

恭南道中有感

晁公溯

西风夜惊林,木叶下寒浦。xī fēng yè jīng lín,mù yè xià hán pǔ。
大江未收潦,黄流尚奔注。dà jiāng wèi shōu lǎo,huáng liú shàng bēn zhù。
起看曙光开,忽已暗烟雾。qǐ kàn shǔ guāng kāi,hū yǐ àn yān wù。
霭霭空谷云,冥冥秋江雨。ǎi ǎi kōng gǔ yún,míng míng qiū jiāng yǔ。
昏霾天际山,暝入云间树。hūn mái tiān jì shān,míng rù yún jiān shù。
跳波乱沸白,行旅皆断渡。tiào bō luàn fèi bái,xíng lǚ jiē duàn dù。
况复悲远行,扶疾在道路。kuàng fù bēi yuǎn xíng,fú jí zài dào lù。
严程不可缓,端为斗米误。yán chéng bù kě huǎn,duān wèi dòu mǐ wù。
有田傥可归,破甑谁复顾。yǒu tián tǎng kě guī,pò zèng shuí fù gù。

雨中

晁公溯

冥冥雨脚来,岩谷生暝色。míng míng yǔ jiǎo lái,yán gǔ shēng míng sè。
大江失洲渚,隐起烟雾白。dà jiāng shī zhōu zhǔ,yǐn qǐ yān wù bái。
微茫沙边树,坐觉云气隔。wēi máng shā biān shù,zuò jué yún qì gé。
霖霪已经时,初不见天日。lín yín yǐ jīng shí,chū bù jiàn tiān rì。
城中三尺泥,陌上无辙迹。chéng zhōng sān chǐ ní,mò shàng wú zhé jì。
秋田穫无时,农父相对泣。qiū tián huò wú shí,nóng fù xiāng duì qì。
各言迫军输,督责甚峻急。gè yán pò jūn shū,dū zé shén jùn jí。
今晨忽晴霁,晓日照屋壁。jīn chén hū qíng jì,xiǎo rì zhào wū bì。
吾饥行可疗,庶食明年麦。wú jī xíng kě liáo,shù shí míng nián mài。

凝香堂

晁公溯

讼庭鞠茂草,圜扉生网虫。sòng tíng jū mào cǎo,huán fēi shēng wǎng chóng。
政成胡不乐,酒肴可从容。zhèng chéng hú bù lè,jiǔ yáo kě cóng róng。
人云倡优拙,公在宴寝中。rén yún chàng yōu zhuō,gōng zài yàn qǐn zhōng。
翰墨以自娱,落纸惊游龙。hàn mò yǐ zì yú,luò zhǐ jīng yóu lóng。
壁间三大字,笔画元自工。bì jiān sān dà zì,bǐ huà yuán zì gōng。
焚香日清坐,未觉尘事蒙。fén xiāng rì qīng zuò,wèi jué chén shì méng。
窗虚度清光,帘疏卷秋风。chuāng xū dù qīng guāng,lián shū juǎn qiū fēng。
隐几众山碧,题诗秋叶红。yǐn jǐ zhòng shān bì,tí shī qiū yè hóng。
修篁发清籁,为公奏笙镛。xiū huáng fā qīng lài,wèi gōng zòu shēng yōng。
坐客怃然笑,此兴谁能同。zuò kè wǔ rán xiào,cǐ xīng shuí néng tóng。
但闻太守乐,焉知清静功。dàn wén tài shǒu lè,yān zhī qīng jìng gōng。

有客自关外来颇道边亭暴露之苦时子止兄方趋原上予因感而有作

晁公溯

平凉歃血不濡齿,奚车辚辚临渭水。píng liáng shà xuè bù rú chǐ,xī chē lín lín lín wèi shuǐ。
一丸未及封函关,已复胡歌饮都市。yī wán wèi jí fēng hán guān,yǐ fù hú gē yǐn dōu shì。
近闻移屯集岐下,战声日震长平瓦。jìn wén yí tún jí qí xià,zhàn shēng rì zhèn zhǎng píng wǎ。
两军相持久未决,将军宝帐皆在野。liǎng jūn xiāng chí jiǔ wèi jué,jiāng jūn bǎo zhàng jiē zài yě。
野田秋深风力劲,边云日满青泥岭。yě tián qiū shēn fēng lì jìn,biān yún rì mǎn qīng ní lǐng。
三军雨立甲裳重,诸将露宿旃裘冷。sān jūn yǔ lì jiǎ shang zhòng,zhū jiāng lù sù zhān qiú lěng。
原头霜落黄芦乾,西风猎猎边亭寒。yuán tóu shuāng luò huáng lú qián,xī fēng liè liè biān tíng hán。
从军之乐今有几,仲宣寄诗烦说似。cóng jūn zhī lè jīn yǒu jǐ,zhòng xuān jì shī fán shuō shì。

题赵诚甫养恬轩

晁公溯

本朝流泽长,后世多宗英。běn cháo liú zé zhǎng,hòu shì duō zōng yīng。
故老称先王,往往如咸平。gù lǎo chēng xiān wáng,wǎng wǎng rú xián píng。
及见后来秀,亦皆有典刑。jí jiàn hòu lái xiù,yì jiē yǒu diǎn xíng。
辟疆好清静,虽仕不近名。pì jiāng hǎo qīng jìng,suī shì bù jìn míng。
每笑黄须儿,鞍马勤远征。měi xiào huáng xū ér,ān mǎ qín yuǎn zhēng。
功成不过侯,弹雀良自轻。gōng chéng bù guò hóu,dàn què liáng zì qīng。
养恬一室内,尤见避世情。yǎng tián yī shì nèi,yóu jiàn bì shì qíng。
帝欲睦其族,赐禄恩甚荣。dì yù mù qí zú,cì lù ēn shén róng。
不烦亲指呼,卧护铃下兵。bù fán qīn zhǐ hū,wò hù líng xià bīng。
优游有馀乐,轩窗亦虚明。yōu yóu yǒu yú lè,xuān chuāng yì xū míng。
客来愿置醴,庶无忘穆生。kè lái yuàn zhì lǐ,shù wú wàng mù shēng。

游仙都山

晁公溯

松环楼殿青,江绕石壁流。sōng huán lóu diàn qīng,jiāng rào shí bì liú。
清波天让碧,月照无边秋。qīng bō tiān ràng bì,yuè zhào wú biān qiū。
风景自清好,江山难独游。fēng jǐng zì qīng hǎo,jiāng shān nán dú yóu。
举觞聊一醉,放怀忘百忧。jǔ shāng liáo yī zuì,fàng huái wàng bǎi yōu。

早起

晁公溯

晨烟生远山,空翠蒙馀昏。chén yān shēng yuǎn shān,kōng cuì méng yú hūn。
天容颇不佳,北风凄以寒。tiān róng pǒ bù jiā,běi fēng qī yǐ hán。
醉眠拥败絮,方知有奇温。zuì mián yōng bài xù,fāng zhī yǒu qí wēn。
梦馀忽惊悟,檐有斗鹊喧。mèng yú hū jīng wù,yán yǒu dòu què xuān。