古诗词

徐集孙

静中

徐集孙

静中白日十分迟,唤起乡心怯子规。jìng zhōng bái rì shí fēn chí,huàn qǐ xiāng xīn qiè zi guī。
客味有如杯水淡,宦情肯被一尘缁。kè wèi yǒu rú bēi shuǐ dàn,huàn qíng kěn bèi yī chén zī。
瓶储馀粟缘供鹤,俸乏零金为买诗。píng chǔ yú sù yuán gōng hè,fèng fá líng jīn wèi mǎi shī。
坐久不禁春雨暗,谁家楼上笛频吹。zuò jiǔ bù jìn chūn yǔ àn,shuí jiā lóu shàng dí pín chuī。

午梦

徐集孙

篇诗才欠急忙偿,似有奚奴督和章。piān shī cái qiàn jí máng cháng,shì yǒu xī nú dū hé zhāng。
望断晓山云破碎,惊回午梦雨淋浪。wàng duàn xiǎo shān yún pò suì,jīng huí wǔ mèng yǔ lín làng。
春光一半归杨柳,花事三分属海棠。chūn guāng yī bàn guī yáng liǔ,huā shì sān fēn shǔ hǎi táng。
静坐小窗人语寂,闲听梁燕话行藏。jìng zuò xiǎo chuāng rén yǔ jì,xián tīng liáng yàn huà xíng cáng。

言事

徐集孙

读了南华枕曲肱,无端客梦冷偏增。dú le nán huá zhěn qū gōng,wú duān kè mèng lěng piān zēng。
官将满去多逃吏,诗不吟来少寄僧。guān jiāng mǎn qù duō táo lì,shī bù yín lái shǎo jì sēng。
乱叶打窗猫上案,斜阳过屋鼠窥灯。luàn yè dǎ chuāng māo shàng àn,xié yáng guò wū shǔ kuī dēng。
孤山在望何时雪,问讯梅花策瘦藤。gū shān zài wàng hé shí xuě,wèn xùn méi huā cè shòu téng。

郑渭滨过访而杜北山诸友继至惜乎招石峰月溪二禅不来

徐集孙

未见南枝与北枝,一清谁可话襟期。wèi jiàn nán zhī yǔ běi zhī,yī qīng shuí kě huà jīn qī。
不嫌添客重行酒,所欠惟僧共说诗。bù xián tiān kè zhòng xíng jiǔ,suǒ qiàn wéi sēng gòng shuō shī。
竹影因风和雀动,水声带雨启鸥疑。zhú yǐng yīn fēng hé què dòng,shuǐ shēng dài yǔ qǐ ōu yí。
黄昏紧闭寒扉坐,自展韦编对伏牺。huáng hūn jǐn bì hán fēi zuò,zì zhǎn wéi biān duì fú xī。

闲赋

徐集孙

梅花白向鬓根生,岁月蹉跎事欠成。méi huā bái xiàng bìn gēn shēng,suì yuè cuō tuó shì qiàn chéng。
读过故书温有味,借来新絮冷无情。dú guò gù shū wēn yǒu wèi,jiè lái xīn xù lěng wú qíng。
未霜山寺昏钟劲,欲霁湖亭夕照明。wèi shuāng shān sì hūn zhōng jìn,yù jì hú tíng xī zhào míng。
多少红尘留滞客,可曾归去力春耕。duō shǎo hóng chén liú zhì kè,kě céng guī qù lì chūn gēng。

赋雪

徐集孙

漫天飘瑞压嚣尘,一夜西湖幻出银。màn tiān piāo ruì yā xiāo chén,yī yè xī hú huàn chū yín。
煎入茶铛清肺腑,吟归诗句爽精神。jiān rù chá dāng qīng fèi fǔ,yín guī shī jù shuǎng jīng shén。
糁填鹤迹看旋没,封合梅花认不真。sǎn tián hè jì kàn xuán méi,fēng hé méi huā rèn bù zhēn。
茅舍竹篱犹富贵,长安安得有贫民。máo shě zhú lí yóu fù guì,zhǎng ān ān dé yǒu pín mín。

余种竹方成扁其室曰竹所友人以诗至用其韵

徐集孙

屋老苔荒席久虚,近分一榻与云俱。wū lǎo tái huāng xí jiǔ xū,jìn fēn yī tà yǔ yún jù。
梅花未种招蜂怨,竹所虽青欠鹤图。méi huā wèi zhǒng zhāo fēng yuàn,zhú suǒ suī qīng qiàn hè tú。
无事看山如对客,有时隐几亦忘吾。wú shì kàn shān rú duì kè,yǒu shí yǐn jǐ yì wàng wú。
过门除却能吟者,不是高僧即老儒。guò mén chú què néng yín zhě,bù shì gāo sēng jí lǎo rú。

暇日言事二首

徐集孙

雨苔侵径客来稀,官事才闲便掩扉。yǔ tái qīn jìng kè lái xī,guān shì cái xián biàn yǎn fēi。
攲枕忽生乡国念,梦中喜得一番归。qī zhěn hū shēng xiāng guó niàn,mèng zhōng xǐ dé yī fān guī。

暇日言事二首

徐集孙

西风落叶满庭除,隐几清吟独撚须。xī fēng luò yè mǎn tíng chú,yǐn jǐ qīng yín dú niǎn xū。
官地莫将私地比,菊苗也种两三株。guān dì mò jiāng sī dì bǐ,jú miáo yě zhǒng liǎng sān zhū。

闻蛩

徐集孙

独搔短发坐更深,夜雨书灯半欲阴。dú sāo duǎn fā zuò gèng shēn,yè yǔ shū dēng bàn yù yīn。
近日病魔诗思涩,一秋清句付蛩吟。jìn rì bìng mó shī sī sè,yī qiū qīng jù fù qióng yín。

对菊

徐集孙

未能篱下学悠然,惭为微官系日边。wèi néng lí xià xué yōu rán,cán wèi wēi guān xì rì biān。
造物似怜清俸少,菊花随地铸金钱。zào wù shì lián qīng fèng shǎo,jú huā suí dì zhù jīn qián。

水乐洞

徐集孙

路穿岩窦折羊肠,处处亭台御墨香。lù chuān yán dòu zhé yáng cháng,chù chù tíng tái yù mò xiāng。
流水不随人事去,尚馀丝竹旧宫商。liú shuǐ bù suí rén shì qù,shàng yú sī zhú jiù gōng shāng。

玉清宫初阳台

徐集孙

守药胎仙去不来,空留山顶炼丹台。shǒu yào tāi xiān qù bù lái,kōng liú shān dǐng liàn dān tái。
明眸炯炯初阳在,知隔人间几劫灰。míng móu jiǒng jiǒng chū yáng zài,zhī gé rén jiān jǐ jié huī。

六一泉

徐集孙

惠勤已蜕老欧仙,物逐人非井便乾。huì qín yǐ tuì lǎo ōu xiān,wù zhú rén fēi jǐng biàn qián。
不是坡翁重到此,此泉安得到今寒。bù shì pō wēng zhòng dào cǐ,cǐ quán ān dé dào jīn hán。

金沙井

徐集孙

修绠垂瓶自汲深,水澄沙莹几星金。xiū gěng chuí píng zì jí shēn,shuǐ chéng shā yíng jǐ xīng jīn。
分明不与贪泉比,莫为金沙起利心。fēn míng bù yǔ tān quán bǐ,mò wèi jīn shā qǐ lì xīn。

清明

徐集孙

春风客里动经年,寂寞松楸入梦边。chūn fēng kè lǐ dòng jīng nián,jì mò sōng qiū rù mèng biān。
斗酒谁为寒食奠,懒将杨柳插门前。dòu jiǔ shuí wèi hán shí diàn,lǎn jiāng yáng liǔ chā mén qián。

燕子

徐集孙

呢喃不听一年馀,又见双飞向竹庐。ne nán bù tīng yī nián yú,yòu jiàn shuāng fēi xiàng zhú lú。
翻笑人间湖海客,重来仍占故巢居。fān xiào rén jiān hú hǎi kè,zhòng lái réng zhàn gù cháo jū。

赠相士

徐集孙

好爵縻人见不休,更饶君尽许封侯。hǎo jué mí rén jiàn bù xiū,gèng ráo jūn jǐn xǔ fēng hóu。
山林朝市心殊相,莫误平人枉白头。shān lín cháo shì xīn shū xiāng,mò wù píng rén wǎng bái tóu。

岳鄂王墓

徐集孙

古木号风抱不平,百年忠义日争明。gǔ mù hào fēng bào bù píng,bǎi nián zhōng yì rì zhēng míng。
坟前人马空存石,何似当时听用兵。fén qián rén mǎ kōng cún shí,hé shì dāng shí tīng yòng bīng。

喜鹊寺

徐集孙

鹊巢不见委空枝,透彻机关在险时。què cháo bù jiàn wěi kōng zhī,tòu chè jī guān zài xiǎn shí。
自后非无禅可问,多因险处怕人窥。zì hòu fēi wú chán kě wèn,duō yīn xiǎn chù pà rén kuī。
8512345