古诗词

晁说之

谢曾迪功松皮冠

晁说之

松皮冠赠松山客,惭愧红尘赤日中。sōng pí guān zèng sōng shān kè,cán kuì hóng chén chì rì zhōng。
好向浮云傍归路,定应剩听入琴风。hǎo xiàng fú yún bàng guī lù,dìng yīng shèng tīng rù qín fēng。

次韵和张次应龙图松皮冠子

晁说之

儒冠何事贵松皮,一岁寒来特自奇。rú guān hé shì guì sōng pí,yī suì hán lái tè zì qí。
发尽著霜相称得,歌酬白雪即非宜。fā jǐn zhù shuāng xiāng chēng dé,gē chóu bái xuě jí fēi yí。

代冯元礼次韵辞张次应画山水扇

晁说之

女鸾宝扇漫称工,谁识岚漪缥香踪。nǚ luán bǎo shàn màn chēng gōng,shuí shí lán yī piāo xiāng zōng。
何事晚来慵落笔,为嗔不说妙高峰。hé shì wǎn lái yōng luò bǐ,wèi chēn bù shuō miào gāo fēng。

代冯元礼次韵送画山水扇与张次应

晁说之

五日十日岂为工,万壑千岩自绝踪。wǔ rì shí rì qǐ wèi gōng,wàn hè qiān yán zì jué zōng。
在握已能霄汉上,更须群玉占前峰。zài wò yǐ néng xiāo hàn shàng,gèng xū qún yù zhàn qián fēng。

次韵和大理吴子伟寺丞久留滞绝句

晁说之

之子婆娑几许年,众人迁后独稀迁。zhī zi pó suō jǐ xǔ nián,zhòng rén qiān hòu dú xī qiān。
即今便上青云上,巳愧开炉白日仙。jí jīn biàn shàng qīng yún shàng,sì kuì kāi lú bái rì xiān。

再和

晁说之

官共狐裘三十年,纷纷南北笑莺迁。guān gòng hú qiú sān shí nián,fēn fēn nán běi xiào yīng qiān。
未施云外射雕手,且作山中骑虎仙。wèi shī yún wài shè diāo shǒu,qiě zuò shān zhōng qí hǔ xiān。

京居五更闻钟

晁说之

惯听山头五夜钟,忽惊孤枕景阳风。guàn tīng shān tóu wǔ yè zhōng,hū jīng gū zhěn jǐng yáng fēng。
明朝乐事知何限,定自无人拜德公。míng cháo lè shì zhī hé xiàn,dìng zì wú rén bài dé gōng。

七月五日立秋

晁说之

故庐归客不胜愁,可是人间晚立秋。gù lú guī kè bù shèng chóu,kě shì rén jiān wǎn lì qiū。
收潦水清如可待,无穷蛭螾看沈浮。shōu lǎo shuǐ qīng rú kě dài,wú qióng zhì yǐn kàn shěn fú。

病卧闻韩公表雨中出谒

晁说之

绿阴飞雨作秋容,衰病呻吟高枕中。lǜ yīn fēi yǔ zuò qiū róng,shuāi bìng shēn yín gāo zhěn zhōng。
何事公孙健骑马,黄金带客好相从。hé shì gōng sūn jiàn qí mǎ,huáng jīn dài kè hǎo xiāng cóng。

韩二十七诗来云已束归鞍逐去鸿令人欣喜愧叹辄次韵和

晁说之

此身重滞愧征鸿,况对庭前郢树风。cǐ shēn zhòng zhì kuì zhēng hóng,kuàng duì tíng qián yǐng shù fēng。
暂至京师便归去,敢期今日有黄公。zàn zhì jīng shī biàn guī qù,gǎn qī jīn rì yǒu huáng gōng。

即事谢公表二绝句

晁说之

碧嵩青颍肯相从,万事茅堂醉梦中。bì sōng qīng yǐng kěn xiāng cóng,wàn shì máo táng zuì mèng zhōng。
出到人前羞欲死,归轮不必问何从。chū dào rén qián xiū yù sǐ,guī lún bù bì wèn hé cóng。

即事谢公表二绝句

晁说之

留君谈笑且从容,白发红尘阿那中。liú jūn tán xiào qiě cóng róng,bái fā hóng chén ā nà zhōng。
踉跄行藏莫相笑,枯鱼垂泪恨无从。liáng qiāng xíng cáng mò xiāng xiào,kū yú chuí lèi hèn wú cóng。

即事谢子之二绝句

晁说之

何妨少日不能容,讵玷山公启事中。hé fáng shǎo rì bù néng róng,jù diàn shān gōng qǐ shì zhōng。
庭下秋风收不得,欲雕琼树未听从。tíng xià qiū fēng shōu bù dé,yù diāo qióng shù wèi tīng cóng。

即事谢子之二绝句

晁说之

悦己曾增巧笑容,舞鸾归歇鉴花中。yuè jǐ céng zēng qiǎo xiào róng,wǔ luán guī xiē jiàn huā zhōng。
人间遇乐便作乐,何用行军问所从。rén jiān yù lè biàn zuò lè,hé yòng xíng jūn wèn suǒ cóng。

三送先之

晁说之

相逢无酒恨如酣,九市三玄俱不谈。xiāng féng wú jiǔ hèn rú hān,jiǔ shì sān xuán jù bù tán。
秋雨迢迢催客别,别情雨色已江南。qiū yǔ tiáo tiáo cuī kè bié,bié qíng yǔ sè yǐ jiāng nán。

京居秋感五绝句

晁说之

快雨薄寒一夕间,胡为百役自间关。kuài yǔ báo hán yī xī jiān,hú wèi bǎi yì zì jiān guān。
秋怀更读甘陵赋,始信人人庾子山。qiū huái gèng dú gān líng fù,shǐ xìn rén rén yǔ zi shān。

京居秋感五绝句

晁说之

雨助风声燕欲归,谁教我尚著征衣。yǔ zhù fēng shēng yàn yù guī,shuí jiào wǒ shàng zhù zhēng yī。
自怜未读悯征赋,霜雪鬓间犹庶几。zì lián wèi dú mǐn zhēng fù,shuāng xuě bìn jiān yóu shù jǐ。

京居秋感五绝句

晁说之

随蝶求官秋绪多,自甘老罢乐婆娑。suí dié qiú guān qiū xù duō,zì gān lǎo bà lè pó suō。
枕边风雨五更梦,声在长衢朝马过。zhěn biān fēng yǔ wǔ gèng mèng,shēng zài zhǎng qú cháo mǎ guò。

京居秋感五绝句

晁说之

江上高人未肯来,京华秋鬓独徘徊。jiāng shàng gāo rén wèi kěn lái,jīng huá qiū bìn dú pái huái。
饶渠看取潮头月,莫恋林香待放梅。ráo qú kàn qǔ cháo tóu yuè,mò liàn lín xiāng dài fàng méi。

京居秋感五绝句

晁说之

河漘依棹得风期,秦树湘云枉梦思。hé chún yī zhào dé fēng qī,qín shù xiāng yún wǎng mèng sī。
也好归来君富贵,未容言语我悲伤。yě hǎo guī lái jūn fù guì,wèi róng yán yǔ wǒ bēi shāng。