古诗词

晁说之

书事

晁说之

一江如鼎鱼龙沸,我欲逃生何所之。yī jiāng rú dǐng yú lóng fèi,wǒ yù táo shēng hé suǒ zhī。
今古兴亡有同恨,乾陵火照奉天时。jīn gǔ xīng wáng yǒu tóng hèn,qián líng huǒ zhào fèng tiān shí。

絮被

晁说之

絮被蒙头晓日高,厌闻处处杀官曹。xù bèi méng tóu xiǎo rì gāo,yàn wén chù chù shā guān cáo。
古人言尽致御术,今日兴言盗是招。gǔ rén yán jǐn zhì yù shù,jīn rì xīng yán dào shì zhāo。

杜诗

晁说之

古人愁在吾愁里,庾信江淹可共论。gǔ rén chóu zài wú chóu lǐ,yǔ xìn jiāng yān kě gòng lùn。
孰似少陵能叹息,一身牢落识乾坤。shú shì shǎo líng néng tàn xī,yī shēn láo luò shí qián kūn。

谢蕴文承议阳关图

晁说之

邂逅故人逃难处,王孙气象独升平。xiè hòu gù rén táo nán chù,wáng sūn qì xiàng dú shēng píng。
诗吟摩诘如无味,画到阳关别有情。shī yín mó jí rú wú wèi,huà dào yáng guān bié yǒu qíng。

不眠

晁说之

孤客危冠不得眠,清灯古像共安禅。gū kè wēi guān bù dé mián,qīng dēng gǔ xiàng gòng ān chán。
鬼神未用来听法,我自观心绝世缘。guǐ shén wèi yòng lái tīng fǎ,wǒ zì guān xīn jué shì yuán。

寒甚

晁说之

二月春风着意来,毡裘北客尚低回。èr yuè chūn fēng zhe yì lái,zhān qiú běi kè shàng dī huí。
只应是日无何逊,江上梅花未肯开。zhǐ yīng shì rì wú hé xùn,jiāng shàng méi huā wèi kěn kāi。

夜闻乌啼

晁说之

不眠无恨自悽悽,真听人间乌夜啼。bù mián wú hèn zì qī qī,zhēn tīng rén jiān wū yè tí。
明月未教尘镜掩,华堂歌舞乍高低。míng yuè wèi jiào chén jìng yǎn,huá táng gē wǔ zhà gāo dī。

夜闻乌啼

晁说之

义乌此夜一何啼,明日欢欣事不迷。yì wū cǐ yè yī hé tí,míng rì huān xīn shì bù mí。
定是军回蓟南北,宁论贼退关东西。dìng shì jūn huí jì nán běi,níng lùn zéi tuì guān dōng xī。

大风绝句二首

晁说之

何事东风日又狂,后庭花要斗新妆。hé shì dōng fēng rì yòu kuáng,hòu tíng huā yào dòu xīn zhuāng。
中兴功业在清净,王谢清谈未易忘。zhōng xīng gōng yè zài qīng jìng,wáng xiè qīng tán wèi yì wàng。

大风绝句二首

晁说之

扬州桃叶能留客,任是东风江上狂。yáng zhōu táo yè néng liú kè,rèn shì dōng fēng jiāng shàng kuáng。
南北人情亦相似,六军不肯过咸阳。nán běi rén qíng yì xiāng shì,liù jūn bù kěn guò xián yáng。

远叹

晁说之

白发飘零远可嗟,百年居屋在京华。bái fā piāo líng yuǎn kě jiē,bǎi nián jū wū zài jīng huá。
海涯更比天涯远,星斗沈沈入海涯。hǎi yá gèng bǐ tiān yá yuǎn,xīng dòu shěn shěn rù hǎi yá。

题公震小景

晁说之

万古兴亡归白鹭,一时舒惨在青山。wàn gǔ xīng wáng guī bái lù,yī shí shū cǎn zài qīng shān。
与君都下太平日,岂料思君鼙鼓间。yǔ jūn dōu xià tài píng rì,qǐ liào sī jūn pí gǔ jiān。

赠京师少年在海陵者

晁说之

夷门子弟逞豪华,不忿西京谷雨花。yí mén zi dì chěng háo huá,bù fèn xī jīng gǔ yǔ huā。
走马城东玉仙醉,着身海角敢咨嗟。zǒu mǎ chéng dōng yù xiān zuì,zhe shēn hǎi jiǎo gǎn zī jiē。

晁说之

扬州枉矢何时弭,涿野蚩尤尚未俘。yáng zhōu wǎng shǐ hé shí mǐ,zhuō yě chī yóu shàng wèi fú。
底处愁城能著我,风为愁骑雨愁车。dǐ chù chóu chéng néng zhù wǒ,fēng wèi chóu qí yǔ chóu chē。

池头

晁说之

长夏悠悠百计非,可怜北客制南衣。zhǎng xià yōu yōu bǎi jì fēi,kě lián běi kè zhì nán yī。
池头风晚萍根合,何处杨花不得归。chí tóu fēng wǎn píng gēn hé,hé chù yáng huā bù dé guī。

观逋翁执花曲作

晁说之

万国归随尽细侯,阿?只解爱扬州。wàn guó guī suí jǐn xì hóu,ā mó zhǐ jiě ài yáng zhōu。
锦帆明日知何处,不得龙门洛水游。jǐn fān míng rì zhī hé chù,bù dé lóng mén luò shuǐ yóu。

予笔多苇管近又得竹笔匣因作绝句

晁说之

竹奁苇管可幽居,前日曾藏万卷书。zhú lián wěi guǎn kě yōu jū,qián rì céng cáng wàn juǎn shū。
烽火不知南北渡,祝兹微物莫愁予。fēng huǒ bù zhī nán běi dù,zhù zī wēi wù mò chóu yǔ。

海陵闻角

晁说之

秋风入角蹙山城,更觉淮南秋思清。qiū fēng rù jiǎo cù shān chéng,gèng jué huái nán qiū sī qīng。
惯听边威雷鼓里,梅花争发斗峥嵘。guàn tīng biān wēi léi gǔ lǐ,méi huā zhēng fā dòu zhēng róng。

简沙头李山伯

晁说之

坎离交养日需沙,君向沙头好泊家。kǎn lí jiāo yǎng rì xū shā,jūn xiàng shā tóu hǎo pō jiā。
鸥鹭若来寻旧隐,为言直上有烟霞。ōu lù ruò lái xún jiù yǐn,wèi yán zhí shàng yǒu yān xiá。

眠睡

晁说之

病夫不睡情须怨,老子难眠思却清。bìng fū bù shuì qíng xū yuàn,lǎo zi nán mián sī què qīng。
况复斗横催角引,梅花烂漫散秋声。kuàng fù dòu héng cuī jiǎo yǐn,méi huā làn màn sàn qiū shēng。