古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
秦梓
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
建炎丞相成国吕忠穆公退老堂
宋
:
秦梓
钓璜大老旧家声,嵩岳储精甫再生。
diào huáng dà lǎo jiù jiā shēng,sōng yuè chǔ jīng fǔ zài shēng。
乐道有心安畎亩,逢时无计避功名。
lè dào yǒu xīn ān quǎn mǔ,féng shí wú jì bì gōng míng。
已扶皦日归黄道,欲养丹砂隐赤城。
yǐ fú jiǎo rì guī huáng dào,yù yǎng dān shā yǐn chì chéng。
十里梅花千个竹,北窗高卧有馀清。
shí lǐ méi huā qiān gè zhú,běi chuāng gāo wò yǒu yú qīng。
AI赏析
贞义女咏
宋
:
秦梓
史氏之女生寒门,白璧粲粲贞义存。
shǐ shì zhī nǚ shēng hán mén,bái bì càn càn zhēn yì cún。
上无所天漂为业,春风三十报母恩。
shàng wú suǒ tiān piāo wèi yè,chūn fēng sān shí bào mǔ ēn。
斩奢芟尚白日昏,子胥脱身间道奔。
zhǎn shē shān shàng bái rì hūn,zi xū tuō shēn jiān dào bēn。
远来困穷乞于此,漂母进食哀王孙。
yuǎn lái kùn qióng qǐ yú cǐ,piāo mǔ jìn shí āi wáng sūn。
子胥还吴雪雠耻,贞女可怜身已死。
zi xū hái wú xuě chóu chǐ,zhēn nǚ kě lián shēn yǐ sǐ。
一饭之德古必偿,遗以百金投濑沚。
yī fàn zhī dé gǔ bì cháng,yí yǐ bǎi jīn tóu lài zhǐ。
谪仙高才起幽沈,奕奕穹碑照江水。
zhé xiān gāo cái qǐ yōu shěn,yì yì qióng bēi zhào jiāng shuǐ。
有客停舟临古祠,凉飙动水兴遐思。
yǒu kè tíng zhōu lín gǔ cí,liáng biāo dòng shuǐ xīng xiá sī。
蕉黄荔丹几千古,焄蒿悽怆若见之。
jiāo huáng lì dān jǐ qiān gǔ,xūn hāo qī chuàng ruò jiàn zhī。
更怜抉目人已去,姑苏台上草萋萋。
gèng lián jué mù rén yǐ qù,gū sū tái shàng cǎo qī qī。
AI赏析