古诗词

袁说友

铜铁堆

袁说友

千峰插碧绕江面,两石中分铜铁堆。qiān fēng chā bì rào jiāng miàn,liǎng shí zhōng fēn tóng tiě duī。
东岫附庸方崒嵂,西山俨立更崔嵬。dōng xiù fù yōng fāng zú lǜ,xī shān yǎn lì gèng cuī wéi。
悬知造物精神巧,几误良工斧凿来。xuán zhī zào wù jīng shén qiǎo,jǐ wù liáng gōng fǔ záo lái。
万里西舟今蜀境,安流到此莫辞杯。wàn lǐ xī zhōu jīn shǔ jìng,ān liú dào cǐ mò cí bēi。

自常熟敲冰行舟半日一夜仅十里

袁说友

到晓才通十里冰,颇怜黄帽叹征行。dào xiǎo cái tōng shí lǐ bīng,pǒ lián huáng mào tàn zhēng xíng。
半篙不下风霜夜,一日之间水陆程。bàn gāo bù xià fēng shuāng yè,yī rì zhī jiān shuǐ lù chéng。
无复稳时村路滑,不胜危处断桥倾。wú fù wěn shí cūn lù huá,bù shèng wēi chù duàn qiáo qīng。
驱驰原隰皇华事,筋力犹堪誓此生。qū chí yuán xí huáng huá shì,jīn lì yóu kān shì cǐ shēng。

周锡自蜀归浙

袁说友

东瓯西浙两夤缘,齐止金陵万里船。dōng ōu xī zhè liǎng yín yuán,qí zhǐ jīn líng wàn lǐ chuán。
风月醉中同客梦,簿书丛里读诗篇。fēng yuè zuì zhōng tóng kè mèng,bù shū cóng lǐ dú shī piān。
怀归念我方投劾,勇去输君已著鞭。huái guī niàn wǒ fāng tóu hé,yǒng qù shū jūn yǐ zhù biān。
岁晚江空帆力满,长安春好正朝天。suì wǎn jiāng kōng fān lì mǎn,zhǎng ān chūn hǎo zhèng cháo tiān。

送叶表侄归乡

袁说友

枌榆离别几春秋,作计吴中祇谬悠。fén yú lí bié jǐ chūn qiū,zuò jì wú zhōng qí miù yōu。
回首故园三叹息,喜公归路两经由。huí shǒu gù yuán sān tàn xī,xǐ gōng guī lù liǎng jīng yóu。
怀乡谁不思邱首,游宦余方愧督邮。huái xiāng shuí bù sī qiū shǒu,yóu huàn yú fāng kuì dū yóu。
千里相忘未归去,家山时向梦中求。qiān lǐ xiāng wàng wèi guī qù,jiā shān shí xiàng mèng zhōng qiú。

新河

袁说友

路转风回四面歌,新河磨尽磨盘河。lù zhuǎn fēng huí sì miàn gē,xīn hé mó jǐn mó pán hé。
一川涨碧分滩远,万柳排青夹岸多。yī chuān zhǎng bì fēn tān yuǎn,wàn liǔ pái qīng jiā àn duō。
此日经行空叹息,当年功绩未镌磨。cǐ rì jīng xíng kōng tàn xī,dāng nián gōng jì wèi juān mó。
客游为爱潇湘楚,五日之间一再过。kè yóu wèi ài xiāo xiāng chǔ,wǔ rì zhī jiān yī zài guò。

荆州道中

袁说友

硉矹奇峰绕复环,淼茫大水枕前湾。lù wù qí fēng rào fù huán,miǎo máng dà shuǐ zhěn qián wān。
望迷荆楚山川外,浮遍乾坤日夜间。wàng mí jīng chǔ shān chuān wài,fú biàn qián kūn rì yè jiān。
举酒欲吞云梦去,倚楼无复利名干。jǔ jiǔ yù tūn yún mèng qù,yǐ lóu wú fù lì míng gàn。
雾船风缆经多少,老尽行人只此山。wù chuán fēng lǎn jīng duō shǎo,lǎo jǐn xíng rén zhǐ cǐ shān。

观潮

袁说友

倏见江头万鼓催,更闻脚底一声雷。shū jiàn jiāng tóu wàn gǔ cuī,gèng wén jiǎo dǐ yī shēng léi。
怒涛直欲浮天去,急浪犹能带雨来。nù tāo zhí yù fú tiān qù,jí làng yóu néng dài yǔ lái。
岂但皇都夸伟观,要令区宇绝纤埃。qǐ dàn huáng dōu kuā wěi guān,yào lìng qū yǔ jué xiān āi。
灵胥勇志嗟何在,共吊江山付此杯。líng xū yǒng zhì jiē hé zài,gòng diào jiāng shān fù cǐ bēi。

闸柱

袁说友

三丈围宽两木灵,千年闸骨状如城。sān zhàng wéi kuān liǎng mù líng,qiān nián zhá gǔ zhuàng rú chéng。
扬帆欲过心先动,击柱才闻念已惊。yáng fān yù guò xīn xiān dòng,jī zhù cái wén niàn yǐ jīng。
东越梅梁犹逞异,南城老树也为精。dōng yuè méi liáng yóu chěng yì,nán chéng lǎo shù yě wèi jīng。
昔闻求福木居士,今向枯株免祸成。xī wén qiú fú mù jū shì,jīn xiàng kū zhū miǎn huò chéng。

宿邻水县

袁说友

酒馀孤馆梦初回,渐觉茅檐淅淅来。jiǔ yú gū guǎn mèng chū huí,jiàn jué máo yán xī xī lái。
夜半山前风荐雨,晓来崖底涧鸣雷。yè bàn shān qián fēng jiàn yǔ,xiǎo lái yá dǐ jiàn míng léi。
剩添岗翠三分色,呈出秧针一寸栽。shèng tiān gǎng cuì sān fēn sè,chéng chū yāng zhēn yī cùn zāi。
恰得乌云天外少,莺花无数恼人怀。qià dé wū yún tiān wài shǎo,yīng huā wú shù nǎo rén huái。

绍兴府学斋宿

袁说友

从容黉舍日西流,浅饮犹看夜气浮。cóng róng hóng shě rì xī liú,qiǎn yǐn yóu kàn yè qì fú。
小款话时殊淡薄,细论文处转清幽。xiǎo kuǎn huà shí shū dàn báo,xì lùn wén chù zhuǎn qīng yōu。
诸公学业方加锐,一战功名要早收。zhū gōng xué yè fāng jiā ruì,yī zhàn gōng míng yào zǎo shōu。
我了斋祠便归赋,故园已作梦中游。wǒ le zhāi cí biàn guī fù,gù yuán yǐ zuò mèng zhōng yóu。

释奠斋宿

袁说友

云高天白夜沉沉,墙外谁家送远砧。yún gāo tiān bái yè chén chén,qiáng wài shuí jiā sòng yuǎn zhēn。
有月林梢鸣翠羽,无风窗下落黄金。yǒu yuè lín shāo míng cuì yǔ,wú fēng chuāng xià luò huáng jīn。
百年已老安仁鬓,三径空怀靖节心。bǎi nián yǐ lǎo ān rén bìn,sān jìng kōng huái jìng jié xīn。
病眼细书何龃龉,短檠犹得对孤斟。bìng yǎn xì shū hé jǔ yǔ,duǎn qíng yóu dé duì gū zhēn。

和薛公叔留都城韵

袁说友

年来更觉一身难,却扫应须早闭关。nián lái gèng jué yī shēn nán,què sǎo yīng xū zǎo bì guān。
老矣壮怀空岁月,归欤活计只溪山。lǎo yǐ zhuàng huái kōng suì yuè,guī yú huó jì zhǐ xī shān。
未堪鹍化摇而上,肯类蝇营去复还。wèi kān kūn huà yáo ér shàng,kěn lèi yíng yíng qù fù hái。
白璧深藏有馀地,区区何必苦跻攀。bái bì shēn cáng yǒu yú dì,qū qū hé bì kǔ jī pān。

和刘叔骥司户韵

袁说友

不饮无何一味膻,听渠七字辄欣然。bù yǐn wú hé yī wèi shān,tīng qú qī zì zhé xīn rán。
念非公子谁堪比,可奈吾衰不待年。niàn fēi gōng zi shuí kān bǐ,kě nài wú shuāi bù dài nián。
料得诗魔排锦绣,却从笔力裹山川。liào dé shī mó pái jǐn xiù,què cóng bǐ lì guǒ shān chuān。
兰亭若未归修禊,更伴刘郎发秘传。lán tíng ruò wèi guī xiū xì,gèng bàn liú láng fā mì chuán。

和潘德久韵

袁说友

曾读桐江路上题,斯文便合请君司。céng dú tóng jiāng lù shàng tí,sī wén biàn hé qǐng jūn sī。
向来吴会连朝语,晚岁扬州七字诗。xiàng lái wú huì lián cháo yǔ,wǎn suì yáng zhōu qī zì shī。
忧世自怜闻道晚,论心犹恨结交迟。yōu shì zì lián wén dào wǎn,lùn xīn yóu hèn jié jiāo chí。
帆樯百里孤吟罢,坐爱雄风约雨师。fān qiáng bǎi lǐ gū yín bà,zuò ài xióng fēng yuē yǔ shī。

和陆成父韵

袁说友

功名落落愧强年,晚到淮乡意惘然。gōng míng luò luò kuì qiáng nián,wǎn dào huái xiāng yì wǎng rán。
问月高歌聊自适,吟秋苦思替渠怜。wèn yuè gāo gē liáo zì shì,yín qiū kǔ sī tì qú lián。
据鞍剩欲夸驰骏,酾酒犹堪醉击鲜。jù ān shèng yù kuā chí jùn,shāi jiǔ yóu kān zuì jī xiān。
坐对晴云净如拭,水光秋色正连天。zuò duì qíng yún jìng rú shì,shuǐ guāng qiū sè zhèng lián tiān。

和兼善韵

袁说友

江湖踪迹厌萍游,只有诗魔老未休。jiāng hú zōng jì yàn píng yóu,zhǐ yǒu shī mó lǎo wèi xiū。
平日故人谈语句,期年裹眼识风流。píng rì gù rén tán yǔ jù,qī nián guǒ yǎn shí fēng liú。
自能作意闲中趣,无复关心世外愁。zì néng zuò yì xián zhōng qù,wú fù guān xīn shì wài chóu。
趁此百年身偶健,为君一语竟须酬。chèn cǐ bǎi nián shēn ǒu jiàn,wèi jūn yī yǔ jìng xū chóu。

和惠国博韵

袁说友

平生心赏有高踪,更喜夤缘造化中。píng shēng xīn shǎng yǒu gāo zōng,gèng xǐ yín yuán zào huà zhōng。
语次欲传须柳子,诗宗不愧是江翁。yǔ cì yù chuán xū liǔ zi,shī zōng bù kuì shì jiāng wēng。
无言可究称醇德,有眼能看拜下风。wú yán kě jiū chēng chún dé,yǒu yǎn néng kàn bài xià fēng。
共睹谢庭兰玉秀,只今攀桂广寒宫。gòng dǔ xiè tíng lán yù xiù,zhǐ jīn pān guì guǎng hán gōng。

用吴知立韵

袁说友

老去胸中句甚豪,清风应笑我徒劳。lǎo qù xiōng zhōng jù shén háo,qīng fēng yīng xiào wǒ tú láo。
可怜官事何时了,肯使诗盟取次逃。kě lián guān shì hé shí le,kěn shǐ shī méng qǔ cì táo。
剩欲论交思击节,不妨饮德要投醪。shèng yù lùn jiāo sī jī jié,bù fáng yǐn dé yào tóu láo。
如君岂是长贫者,自古诗成得绣袍。rú jūn qǐ shì zhǎng pín zhě,zì gǔ shī chéng dé xiù páo。

呈浙西张提仓

袁说友

老掾当年意已倾,执鞭虽晚眼仍青。lǎo yuàn dāng nián yì yǐ qīng,zhí biān suī wǎn yǎn réng qīng。
绣衣公子初云汉,璧水先生尚典刑。xiù yī gōng zi chū yún hàn,bì shuǐ xiān shēng shàng diǎn xíng。
负弩前驱容漫叟,下帷覃思愧玄经。fù nǔ qián qū róng màn sǒu,xià wéi tán sī kuì xuán jīng。
催科欲付翻羹手,照我山行定几星。cuī kē yù fù fān gēng shǒu,zhào wǒ shān xíng dìng jǐ xīng。

入山呈孙使君

袁说友

平生懒慢岂能刚,身外微官似漫郎。píng shēng lǎn màn qǐ néng gāng,shēn wài wēi guān shì màn láng。
不怪闲居为消渴,何劳多酌本醒狂。bù guài xián jū wèi xiāo kě,hé láo duō zhuó běn xǐng kuáng。
雪晴欲试穿云履,背冷仍寻曝日床。xuě qíng yù shì chuān yún lǚ,bèi lěng réng xún pù rì chuáng。
为想骑牛破山碧,晚风吹笛野梅香。wèi xiǎng qí niú pò shān bì,wǎn fēng chuī dí yě méi xiāng。