古诗词

连静女

失调名

连静女

朦胧月影,黯淡花阴,独立等多时。méng lóng yuè yǐng,àn dàn huā yīn,dú lì děng duō shí。
只恐冤家误约,又怕他、侧近人知。zhǐ kǒng yuān jiā wù yuē,yòu pà tā cè jìn rén zhī。
千回作念,万般思忆,心下暗猜疑。qiān huí zuò niàn,wàn bān sī yì,xīn xià àn cāi yí。
蓦地偷来厮见,抱著郎、语颤声低。mò dì tōu lái sī jiàn,bào zhù láng yǔ chàn shēng dī。
轻移莲步,暗褪罗裳,携手过廊西。qīng yí lián bù,àn tuì luó shang,xié shǒu guò láng xī。
已是更阑人静,粉郎恣意怜伊。yǐ shì gèng lán rén jìng,fěn láng zì yì lián yī。
霎时云雨,半晌欢娱,依旧两分飞。shà shí yún yǔ,bàn shǎng huān yú,yī jiù liǎng fēn fēi。
去也回眸告道,待等奴、兜上鞋儿。qù yě huí móu gào dào,dài děng nú dōu shàng xié ér。

武陵春

连静女

人道有情须有梦,无梦岂无情。rén dào yǒu qíng xū yǒu mèng,wú mèng qǐ wú qíng。
夜夜相思直到明。yè yè xiāng sī zhí dào míng。
有梦怎生成。yǒu mèng zěn shēng chéng。
伊若忽然来梦里,邻笛又还惊。yī ruò hū rán lái mèng lǐ,lín dí yòu hái jīng。
笛里声声不忍听。dí lǐ shēng shēng bù rěn tīng。
浑是断肠声。hún shì duàn cháng shēng。