古诗词

郭昭著

塞上曲

郭昭著

胡马秋肥塞草黄,弯弧直拟犯渔阳。hú mǎ qiū féi sāi cǎo huáng,wān hú zhí nǐ fàn yú yáng。
归鞭却避弓闾水,知是嫖姚旧战场。guī biān què bì gōng lǘ shuǐ,zhī shì piáo yáo jiù zhàn chǎng。

秋夜

郭昭著

秋空澹澹天无极,东望平林净如拭。qiū kōng dàn dàn tiān wú jí,dōng wàng píng lín jìng rú shì。
清光倒涌冰轮寒,山河吸作玻璃色。qīng guāng dào yǒng bīng lún hán,shān hé xī zuò bō lí sè。
主人对此欲凌风,瑶光浮白珍珠红。zhǔ rén duì cǐ yù líng fēng,yáo guāng fú bái zhēn zhū hóng。
留连中夜不知倦,酣歌惊动蛇龙宫。liú lián zhōng yè bù zhī juàn,hān gē jīng dòng shé lóng gōng。