古诗词

陈垲

满江红·循视江兴水备舟中赋

陈垲

万里长江,天与限、东南吴楚。wàn lǐ zhǎng jiāng,tiān yǔ xiàn dōng nán wú chǔ。
何人者,提英□□,指鞭欲渡。hé rén zhě,tí yīng,zhǐ biān yù dù。
孟德舳舻烟赤壁,佛狸心胆寒瓜步。mèng dé zhú lú yān chì bì,fú lí xīn dǎn hán guā bù。
问波涛、说尽几英雄,今犹古。wèn bō tāo shuō jǐn jǐ yīng xióng,jīn yóu gǔ。
中原地,纷。zhōng yuán dì,fēn。

怀古堂和陈梦斗诗

陈垲

蛾眉亭下路,舟楫几经过。é méi tíng xià lù,zhōu jí jǐ jīng guò。
晚识黄山面,新添白发多。wǎn shí huáng shān miàn,xīn tiān bái fā duō。
学仙徒化鹤,病偻喜名驼。xué xiān tú huà hè,bìng lóu xǐ míng tuó。
四上江湖请,金章许换蓑。sì shàng jiāng hú qǐng,jīn zhāng xǔ huàn suō。

极目亭

陈垲

谁知极目名亭意,不在登临与品题。shuí zhī jí mù míng tíng yì,bù zài dēng lín yǔ pǐn tí。
天地两间同汗漫,江淮一水自东西。tiān dì liǎng jiān tóng hàn màn,jiāng huái yī shuǐ zì dōng xī。
惊栖何日能归雁,灵异当年任照犀。jīng qī hé rì néng guī yàn,líng yì dāng nián rèn zhào xī。
万境尽从心上化,静参飞跃悟端倪。wàn jìng jǐn cóng xīn shàng huà,jìng cān fēi yuè wù duān ní。

出郊观稼

陈垲

数月两出郊,劝农复观稼。shù yuè liǎng chū jiāo,quàn nóng fù guān jià。
始言麦垄春,今已稻畦夏。shǐ yán mài lǒng chūn,jīn yǐ dào qí xià。
女红彩纴馀,丁黄耘耔暇。nǚ hóng cǎi rèn yú,dīng huáng yún zǐ xiá。
暄凉虽不齐,晴雨倏忽乍。xuān liáng suī bù qí,qíng yǔ shū hū zhà。
百丰未为多,一歉诚所怕。bǎi fēng wèi wèi duō,yī qiàn chéng suǒ pà。
蠲逋广上恩,平粜裁米价。juān bū guǎng shàng ēn,píng tiào cái mǐ jià。
毫发可及民,岂不念夙夜。háo fā kě jí mín,qǐ bù niàn sù yè。
昔有王长官,筑堰它山下。xī yǒu wáng zhǎng guān,zhù yàn tā shān xià。
惠利久益博,神灵此其舍。huì lì jiǔ yì bó,shén líng cǐ qí shě。
泓深或龙蛰,坚屹无蚁罅。hóng shēn huò lóng zhé,jiān yì wú yǐ xià。
定为三七分,酾为数十汊。dìng wèi sān qī fēn,shāi wèi shù shí chà。
石梁贯云涛,谁敢著足跨。shí liáng guàn yún tāo,shuí gǎn zhù zú kuà。
流沙从何来,疑有物驱驾。liú shā cóng hé lái,yí yǒu wù qū jià。
人力几淘浚,壅淤仍障坝。rén lì jǐ táo jùn,yōng yū réng zhàng bà。
旦功终此惠,去沙而变化。dàn gōng zhōng cǐ huì,qù shā ér biàn huà。
视古谁比方,郑白其流亚。shì gǔ shuí bǐ fāng,zhèng bái qí liú yà。