古诗词

陈傅良

东阳郭希吕山园十咏清旷亭

陈傅良

涓涓自空来,霏霏复不见。juān juān zì kōng lái,fēi fēi fù bù jiàn。
安得自尤物,使我耳目乱。ān dé zì yóu wù,shǐ wǒ ěr mù luàn。

东阳郭希吕山园十咏清旷亭

陈傅良

凭栏时独立,万象皆见前。píng lán shí dú lì,wàn xiàng jiē jiàn qián。
若非着眼高,亦是天一偏。ruò fēi zhe yǎn gāo,yì shì tiān yī piān。

东阳郭希吕山园十咏清旷亭

陈傅良

鬵釜吾已溉,吾缨亦无尘。qín fǔ wú yǐ gài,wú yīng yì wú chén。
洼石以潴之,恐有抱瓮人。wā shí yǐ zhū zhī,kǒng yǒu bào wèng rén。

用前韵招蕃叟弟仍和蕃叟癸卯二绝其三

陈傅良

大飨须三饭,中黄起四维。dà xiǎng xū sān fàn,zhōng huáng qǐ sì wéi。
欲追千古意,眼底合深思。yù zhuī qiān gǔ yì,yǎn dǐ hé shēn sī。

用前韵招蕃叟弟仍和蕃叟癸卯二绝其三

陈傅良

功名还壮士,道术付诸儒。gōng míng hái zhuàng shì,dào shù fù zhū rú。
但欲谋田□,扁舟下五湖。dàn yù móu tián,biǎn zhōu xià wǔ hú。

晚春二首

陈傅良

万枝寂寞待春风,风雨过多春已空。wàn zhī jì mò dài chūn fēng,fēng yǔ guò duō chūn yǐ kōng。
未晓啼莺相唤语,海棠飞尽一庭红。wèi xiǎo tí yīng xiāng huàn yǔ,hǎi táng fēi jǐn yī tíng hóng。

晚春二首

陈傅良

莫道春归事已非,水边天际绿成围。mò dào chūn guī shì yǐ fēi,shuǐ biān tiān jì lǜ chéng wéi。
隔篱听得农家语,雨过田田麦含肥。gé lí tīng dé nóng jiā yǔ,yǔ guò tián tián mài hán féi。

招徐居厚

陈傅良

老来却忆少相过,别自何年白发多。lǎo lái què yì shǎo xiāng guò,bié zì hé nián bái fā duō。
山叶抱蝉虫吊夜,去看沧海壮秋波。shān yè bào chán chóng diào yè,qù kàn cāng hǎi zhuàng qiū bō。

游丁次翁筼筜园期次翁不至

陈傅良

径蹊曲折屋参差,半是天成半自治。jìng qī qū zhé wū cān chà,bàn shì tiān chéng bàn zì zhì。
修竹万竿人独立,我来搔首菊花期。xiū zhú wàn gān rén dú lì,wǒ lái sāo shǒu jú huā qī。

自仙岩还舍留别诸友

陈傅良

瀑布衡从云一坞,浮图明灭木千章。pù bù héng cóng yún yī wù,fú tú míng miè mù qiān zhāng。
在山终爱离山去,遮莫黄尘涴我裳。zài shān zhōng ài lí shān qù,zhē mò huáng chén wò wǒ shang。

和谢倅见赠生日二首

陈傅良

朝天冠佩几千员,熟数东州未乏贤。cháo tiān guān pèi jǐ qiān yuán,shú shù dōng zhōu wèi fá xián。
若论中原旧文物,蒲轮应合聘高年。ruò lùn zhōng yuán jiù wén wù,pú lún yīng hé pìn gāo nián。

和谢倅见赠生日二首

陈傅良

独醒长爱众欢酣,酸苦随人却嗜甘。dú xǐng zhǎng ài zhòng huān hān,suān kǔ suí rén què shì gān。
好客不知弹剑铗,闻公风味可无惭。hǎo kè bù zhī dàn jiàn jiá,wén gōng fēng wèi kě wú cán。

再和

陈傅良

休将枘凿问方员,且引壶觞对圣贤。xiū jiāng ruì záo wèn fāng yuán,qiě yǐn hú shāng duì shèng xián。
鸿雁不宾沧海冻,梅花相伴笑年年。hóng yàn bù bīn cāng hǎi dòng,méi huā xiāng bàn xiào nián nián。

再和

陈傅良

浅杯莫到十分酣,但爱齁齁夜梦甘。qiǎn bēi mò dào shí fēn hān,dàn ài hōu hōu yè mèng gān。
万里桑麻风雨好,一夫尸禄我何惭。wàn lǐ sāng má fēng yǔ hǎo,yī fū shī lù wǒ hé cán。

景元益之诸友考试旁郡余梦与步月联诗得水花初净月如银之句追成一绝

陈傅良

连年波浪与埃尘,谁可论心五六人。lián nián bō làng yǔ āi chén,shuí kě lùn xīn wǔ liù rén。
昨夜梦同天地阔,水花初净月如银。zuó yè mèng tóng tiān dì kuò,shuǐ huā chū jìng yuè rú yín。

谢倅监试未毕事而出以诗三章来用韵奉酬

陈傅良

殷勤送客蹇谁留,久待江城未解舟。yīn qín sòng kè jiǎn shuí liú,jiǔ dài jiāng chéng wèi jiě zhōu。
我醉欲眠君且去,不妨懒瓒继前猷。wǒ zuì yù mián jūn qiě qù,bù fáng lǎn zàn jì qián yóu。

谢倅监试未毕事而出以诗三章来用韵奉酬

陈傅良

归舟莫讶太匆忙,会面何曾累十觞。guī zhōu mò yà tài cōng máng,huì miàn hé céng lèi shí shāng。
孰与持螯霜月下,拍浮酒浪旧陂塘。shú yǔ chí áo shuāng yuè xià,pāi fú jiǔ làng jiù bēi táng。

谢倅监试未毕事而出以诗三章来用韵奉酬

陈傅良

极欲从君十日欢,倦飞终羡鸟知还。jí yù cóng jūn shí rì huān,juàn fēi zhōng xiàn niǎo zhī hái。
棘围观战缘何事,亦纵骅骝自出关。jí wéi guān zhàn yuán hé shì,yì zòng huá liú zì chū guān。

海棠绝句

陈傅良

淡月看花似雾中,遽呼灯烛倚花丛。dàn yuè kàn huā shì wù zhōng,jù hū dēng zhú yǐ huā cóng。
夜来月色明如昼,却向庭芜数落红。yè lái yuè sè míng rú zhòu,què xiàng tíng wú shù luò hóng。

落成王朝奉庙以薄恙不获预谢刘宰并诸乡丈五首

陈傅良

盗起清溪两浙空,童王亲自帅元戎。dào qǐ qīng xī liǎng zhè kōng,tóng wáng qīn zì shuài yuán róng。
谁知小邑无亭障,但握空弮有隐功。shuí zhī xiǎo yì wú tíng zhàng,dàn wò kōng quān yǒu yǐn gōng。