古诗词

陈傅良

约同舍蜀人王德修三首

陈傅良

畴昔梦溯江,巴陵至瞿唐。chóu xī mèng sù jiāng,bā líng zhì qú táng。
两崖束秋旻,中有一带苍。liǎng yá shù qiū mín,zhōng yǒu yī dài cāng。
安流进分寸,怒去千丈强。ān liú jìn fēn cùn,nù qù qiān zhàng qiáng。
求君竟不得,望之涕淋浪。qiú jūn jìng bù dé,wàng zhī tì lín làng。
往日事已然,来日理未详。wǎng rì shì yǐ rán,lái rì lǐ wèi xiáng。

约同舍蜀人王德修三首

陈傅良

橙橘方粲粲,鱼虾亦多多。chéng jú fāng càn càn,yú xiā yì duō duō。
能舂半年粮,岂惜一见过。néng chōng bàn nián liáng,qǐ xī yī jiàn guò。
良夜月如霜,听我苦别歌。liáng yè yuè rú shuāng,tīng wǒ kǔ bié gē。
翳翳葭芦乡,风定水自波。yì yì jiā lú xiāng,fēng dìng shuǐ zì bō。
或者阻君舟,柰此伫立何。huò zhě zǔ jūn zhōu,nài cǐ zhù lì hé。

次德修仙岩韵

陈傅良

我家仙岩人迹稀,客从何来此何时。wǒ jiā xiān yán rén jì xī,kè cóng hé lái cǐ hé shí。
岷山之阳适海峤,万里欲写心精微。mín shān zhī yáng shì hǎi jiào,wàn lǐ yù xiě xīn jīng wēi。
瀑泉自雨一丘壑,有龙蛰不随群飞。pù quán zì yǔ yī qiū hè,yǒu lóng zhé bù suí qún fēi。
病樵弛檐渴猿喜,虽未作霖良已奇。bìng qiáo chí yán kě yuán xǐ,suī wèi zuò lín liáng yǐ qí。
吾闻岷山天与齐,仰止不见如调饥。wú wén mín shān tiān yǔ qí,yǎng zhǐ bù jiàn rú diào jī。
君登绝顶小天下,此纵有山安足嬉。jūn dēng jué dǐng xiǎo tiān xià,cǐ zòng yǒu shān ān zú xī。
翩然肯过非所期,此道辽阔车谁脂。piān rán kěn guò fēi suǒ qī,cǐ dào liáo kuò chē shuí zhī。
愿言税驾毋遄归,为我更赋嵩高诗。yuàn yán shuì jià wú chuán guī,wèi wǒ gèng fù sōng gāo shī。

再用韵呈德修

陈傅良

一日一见犹为稀,如何十年见无期。yī rì yī jiàn yóu wèi xī,rú hé shí nián jiàn wú qī。
昔方壮岁意轻别,一笑听君歌式微。xī fāng zhuàng suì yì qīng bié,yī xiào tīng jūn gē shì wēi。
江流永矣剑阁阻,恨不羽翰能奋飞。jiāng liú yǒng yǐ jiàn gé zǔ,hèn bù yǔ hàn néng fèn fēi。
不图今日已华发,话此怪怪还奇奇。bù tú jīn rì yǐ huá fā,huà cǐ guài guài hái qí qí。
桑麻不竞蒿压屋,厚禄书断儿恒饥。sāng má bù jìng hāo yā wū,hòu lù shū duàn ér héng jī。
谁当附热斫冰雪,岁晏独可相从嬉。shuí dāng fù rè zhuó bīng xuě,suì yàn dú kě xiāng cóng xī。
功名富贵各有时,人亦空自为韦脂。gōng míng fù guì gè yǒu shí,rén yì kōng zì wèi wéi zhī。
与君持此将安归,沧海雪山无尽诗。yǔ jūn chí cǐ jiāng ān guī,cāng hǎi xuě shān wú jǐn shī。

夷门歌送德修

陈傅良

万古江入海,吴蜀有不通。wàn gǔ jiāng rù hǎi,wú shǔ yǒu bù tōng。
不通谁使然,人自为异同。bù tōng shuí shǐ rán,rén zì wèi yì tóng。
昔在李孟钱,士各怀土封。xī zài lǐ mèng qián,shì gè huái tǔ fēng。
静言彼何尤,亦各徇所忠。jìng yán bǐ hé yóu,yì gè xùn suǒ zhōng。
恭惟宋受命,三姓皆朝宗。gōng wéi sòng shòu mìng,sān xìng jiē cháo zōng。
斯文已百年,名世才数公。sī wén yǐ bǎi nián,míng shì cái shù gōng。
眉山与金陵,柰何不相容。méi shān yǔ jīn líng,nài hé bù xiāng róng。
大雅如关洛,亦复互诋攻。dà yǎ rú guān luò,yì fù hù dǐ gōng。
朋分文字间,祸起师友中。péng fēn wén zì jiān,huò qǐ shī yǒu zhōng。
四郊忽戎马,尘满夷门宫。sì jiāo hū róng mǎ,chén mǎn yí mén gōng。
往事已覆辙,后事如飘蓬。wǎng shì yǐ fù zhé,hòu shì rú piāo péng。
一饭忘苦饥,一褐忘苦冬。yī fàn wàng kǔ jī,yī hè wàng kǔ dōng。
身谋每不长,王事靡有终。shēn móu měi bù zhǎng,wáng shì mí yǒu zhōng。
有客独恻恻,万里兴深衷。yǒu kè dú cè cè,wàn lǐ xīng shēn zhōng。
相过话离合,历历繇熙丰。xiāng guò huà lí hé,lì lì yáo xī fēng。
我久世虑薄,念之涕无从。wǒ jiǔ shì lǜ báo,niàn zhī tì wú cóng。
贫贱将安归,功名在其逢。pín jiàn jiāng ān guī,gōng míng zài qí féng。
有能用斯人,可使百阻空。yǒu néng yòng sī rén,kě shǐ bǎi zǔ kōng。
西人不为西,东人不为东。xī rén bù wèi xī,dōng rén bù wèi dōng。

借书一首别薛子长

陈傅良

山阿著柴扉,陋甚谁盘桓。shān ā zhù chái fēi,lòu shén shuí pán huán。
美人此何求,钜竹数十竿。měi rén cǐ hé qiú,jù zhú shù shí gān。
日阅书百篇,尚觉日力宽。rì yuè shū bǎi piān,shàng jué rì lì kuān。
欲从我借书,我书何足观。yù cóng wǒ jiè shū,wǒ shū hé zú guān。
辛勤抱遗经,及此鬓发班。xīn qín bào yí jīng,jí cǐ bìn fā bān。
一语未领会,累日不自安。yī yǔ wèi lǐng huì,lèi rì bù zì ān。
虽更圣人手,亦恐众说谩。suī gèng shèng rén shǒu,yì kǒng zhòng shuō mán。
况复秦汉下,曾莫修与删。kuàng fù qín hàn xià,céng mò xiū yǔ shān。
致之获麟前,存者今若干。zhì zhī huò lín qián,cún zhě jīn ruò gàn。
我无以裁之,望洋久空叹。wǒ wú yǐ cái zhī,wàng yáng jiǔ kōng tàn。
羡君方盛年,恣意涉浩漫。xiàn jūn fāng shèng nián,zì yì shè hào màn。
又闻书少多,不系学缺完。yòu wén shū shǎo duō,bù xì xué quē wán。
读书固匪易,用书良独难。dú shū gù fěi yì,yòng shū liáng dú nán。
昨来荷堤上,尝试及孟韩。zuó lái hé dī shàng,cháng shì jí mèng hán。
此话如涓埃,此道如丘山。cǐ huà rú juān āi,cǐ dào rú qiū shān。

寄陈同甫生日

陈傅良

南国雨初润,西风水微波。nán guó yǔ chū rùn,xī fēng shuǐ wēi bō。
持酒欲劝君,奈此道阻何。chí jiǔ yù quàn jūn,nài cǐ dào zǔ hé。
天地自久长,日月良蹉跎。tiān dì zì jiǔ zhǎng,rì yuè liáng cuō tuó。
志士惜少年,用意矢靡他。zhì shì xī shǎo nián,yòng yì shǐ mí tā。
岂无文字功,百代名不磨。qǐ wú wén zì gōng,bǎi dài míng bù mó。
胡然朝揽镜,夜起瞻星河。hú rán cháo lǎn jìng,yè qǐ zhān xīng hé。
思妇视贞操,骄人视劳歌。sī fù shì zhēn cāo,jiāo rén shì láo gē。
曾微强饭书,覆出为诋诃。céng wēi qiáng fàn shū,fù chū wèi dǐ hē。
永怀姑射神,尸居养天和。yǒng huái gū shè shén,shī jū yǎng tiān hé。
下视尘冥冥,鸿鹄谢网罗。xià shì chén míng míng,hóng gǔ xiè wǎng luó。
身将世谁亲,得孰与丧多。shēn jiāng shì shuí qīn,dé shú yǔ sàng duō。
请君以尊生,我亦以养疴。qǐng jūn yǐ zūn shēng,wǒ yì yǐ yǎng kē。

述怀

陈傅良

有客盈门饭不足,有书千卷儿懒读。yǒu kè yíng mén fàn bù zú,yǒu shū qiān juǎn ér lǎn dú。
王公劳问炀争灶,樵牧相忘盗骑屋。wáng gōng láo wèn yáng zhēng zào,qiáo mù xiāng wàng dào qí wū。
古来堪笑如我少,生无一事能恰好。gǔ lái kān xiào rú wǒ shǎo,shēng wú yī shì néng qià hǎo。
独有居闲可引年,我又不然华发蚤。dú yǒu jū xián kě yǐn nián,wǒ yòu bù rán huá fā zǎo。

简郑景元

陈傅良

西风肃万物,于卦曷为兑。xī fēng sù wàn wù,yú guà hé wèi duì。
说言就凋蛰,之死矢靡悔。shuō yán jiù diāo zhé,zhī sǐ shǐ mí huǐ。
方当春和时,动植出草昧。fāng dāng chūn hé shí,dòng zhí chū cǎo mèi。
喧号聒穹苍,怒长弥大块。xuān hào guā qióng cāng,nù zhǎng mí dà kuài。
纷纷谁则敢,所恃盖有在。fēn fēn shuí zé gǎn,suǒ shì gài yǒu zài。

简王道父

陈傅良

瞻彼万仞岩,亭亭上烟霞。zhān bǐ wàn rèn yán,tíng tíng shàng yān xiá。
其下寒渊水,清不容鱼虾。qí xià hán yuān shuǐ,qīng bù róng yú xiā。
闵予生好修,而居东海涯。mǐn yǔ shēng hǎo xiū,ér jū dōng hǎi yá。
顾见泥中藏,日食百万家。gù jiàn ní zhōng cáng,rì shí bǎi wàn jiā。
浮名太累人,未语众已哗。fú míng tài lèi rén,wèi yǔ zhòng yǐ huā。
为海不为渊,何道以自瑕。wèi hǎi bù wèi yuān,hé dào yǐ zì xiá。

赠东阳吕望孙周登二武士

陈傅良

鸿门无人易水寒,安得壮士久所患。hóng mén wú rén yì shuǐ hán,ān dé zhuàng shì jiǔ suǒ huàn。
求之市隐戎行间,纷不当意鬓已班。qiú zhī shì yǐn róng xíng jiān,fēn bù dāng yì bìn yǐ bān。
逆胡未讨忧万端,此得两君聊自宽。nì hú wèi tǎo yōu wàn duān,cǐ dé liǎng jūn liáo zì kuān。
有石堂坳立礤■,百夫睨之欲举难。yǒu shí táng ào lì cǎ,bǎi fū nì zhī yù jǔ nán。
两君挟起如弄丸,舞空一叶风团团。liǎng jūn xié qǐ rú nòng wán,wǔ kōng yī yè fēng tuán tuán。
吕君忽作胡衣冠,沥酒于地盟血殷。lǚ jūn hū zuò hú yī guān,lì jiǔ yú dì méng xuè yīn。
长剑久倚燕然山,义欲为汉诛楼兰。zhǎng jiàn jiǔ yǐ yàn rán shān,yì yù wèi hàn zhū lóu lán。
九重深窈虎守关,竟以剑器博一餐。jiǔ zhòng shēn yǎo hǔ shǒu guān,jìng yǐ jiàn qì bó yī cān。
语未良已声珊珊,两蛟出没万马攒。yǔ wèi liáng yǐ shēng shān shān,liǎng jiāo chū méi wàn mǎ zǎn。
夜阑月暗天汗漫,满堂悲愤泪欲潸。yè lán yuè àn tiān hàn màn,mǎn táng bēi fèn lèi yù shān。
嗟尔两君诚义肝,我方乘障荆之蛮。jiē ěr liǎng jūn chéng yì gān,wǒ fāng chéng zhàng jīng zhī mán。
五营诸将皆豢安,髀肉久不堪征鞍。wǔ yíng zhū jiāng jiē huàn ān,bì ròu jiǔ bù kān zhēng ān。
谁能唤与百辟看,但得汝等一解吾君颜,书生老死不足叹。shuí néng huàn yǔ bǎi pì kàn,dàn dé rǔ děng yī jiě wú jūn yán,shū shēng lǎo sǐ bù zú tàn。

书黄岩丁明仲墓志碑阴

陈傅良

叶君只字双南金,予子拳石藏幽深。yè jūn zhǐ zì shuāng nán jīn,yǔ zi quán shí cáng yōu shēn。
百名以上辞不淫,我岂识子犹渐襟。bǎi míng yǐ shàng cí bù yín,wǒ qǐ shí zi yóu jiàn jīn。
黄山之阿墓林林,断碑日烁秋雨霖。huáng shān zhī ā mù lín lín,duàn bēi rì shuò qiū yǔ lín。
彼岂孙子力不任,人莫过问嘷孤禽。bǐ qǐ sūn zi lì bù rèn,rén mò guò wèn háo gū qín。
子以穷饿死苦吟,束棺逆旅无衣衾。zi yǐ qióng è sǐ kǔ yín,shù guān nì lǚ wú yī qīn。
末乃得此世所钦,子视昔者孰与今。mò nǎi dé cǐ shì suǒ qīn,zi shì xī zhě shú yǔ jīn。
区间寿短升与沉,长留天地谁无心。qū jiān shòu duǎn shēng yǔ chén,zhǎng liú tiān dì shuí wú xīn。
于中诗人最岖嵚,竟亦朽腐如书蟫。yú zhōng shī rén zuì qū qīn,jìng yì xiǔ fǔ rú shū yín。
何独遗子天球琳,上与郊岛名相寻。hé dú yí zi tiān qiú lín,shàng yǔ jiāo dǎo míng xiāng xún。
虽无荐藉鬼已歆,况立之后主釜鬵。suī wú jiàn jí guǐ yǐ xīn,kuàng lì zhī hòu zhǔ fǔ qín。
期以数岁头胜簪,有田可稼桑可纴。qī yǐ shù suì tóu shèng zān,yǒu tián kě jià sāng kě rèn。
收拾旧稿编朱锓,未必千载无知音。shōu shí jiù gǎo biān zhū qǐn,wèi bì qiān zài wú zhī yīn。
请我书此碑之阴,大亮一语不肯侵。qǐng wǒ shū cǐ bēi zhī yīn,dà liàng yī yǔ bù kěn qīn。
呜呼读者悲不禁,牛羊勿践木森森。wū hū dú zhě bēi bù jìn,niú yáng wù jiàn mù sēn sēn。

赴桂阳道中喜晴书事

陈傅良

十日九雨垂垂雪,马僵仆病泥乘橇。shí rì jiǔ yǔ chuí chuí xuě,mǎ jiāng pū bìng ní chéng qiāo。
披衣闯户得星月,喜有耻向妻儿说。pī yī chuǎng hù dé xīng yuè,xǐ yǒu chǐ xiàng qī ér shuō。
耳根久与朝鸡别,熟睡八年谋未拙。ěr gēn jiǔ yǔ cháo jī bié,shú shuì bā nián móu wèi zhuō。
乞米作糜蒙被啜,客来午漏家僮出。qǐ mǐ zuò mí méng bèi chuài,kè lái wǔ lòu jiā tóng chū。
如今儿噭妻愁绝,我纵喜晴心已折。rú jīn ér jiào qī chóu jué,wǒ zòng xǐ qíng xīn yǐ zhé。
可以艺麻多笋蕨,苟有一丘吾计决。kě yǐ yì má duō sǔn jué,gǒu yǒu yī qiū wú jì jué。
奈何诸公厮役皆豪杰,尚爱舂陵老元结。nài hé zhū gōng sī yì jiē háo jié,shàng ài chōng líng lǎo yuán jié。

简友人二首

陈傅良

南去有五岭,北来有重湖。nán qù yǒu wǔ lǐng,běi lái yǒu zhòng hú。
水清石益奇,往往中州无。shuǐ qīng shí yì qí,wǎng wǎng zhōng zhōu wú。
在昔宦游者,越若韩张徒。zài xī huàn yóu zhě,yuè ruò hán zhāng tú。
胡然自衡阳,只雁亦不徂。hú rán zì héng yáng,zhǐ yàn yì bù cú。

简友人二首

陈傅良

安眠夜至卯,休吏日加申。ān mián yè zhì mǎo,xiū lì rì jiā shēn。
廪稍亦已厚,养疴非隐沦。lǐn shāo yì yǐ hòu,yǎng kē fēi yǐn lún。
恨无封君法,老矣藏其身。hèn wú fēng jūn fǎ,lǎo yǐ cáng qí shēn。
遄归岂不欲,更有宜归人。chuán guī qǐ bù yù,gèng yǒu yí guī rén。

和王教授谦叔述郡圃韵

陈傅良

守边岂无事,治圃亦有说。shǒu biān qǐ wú shì,zhì pǔ yì yǒu shuō。
朝看士饮羽,暮与客投辖。cháo kàn shì yǐn yǔ,mù yǔ kè tóu xiá。
且以示多暇,且以劳同列。qiě yǐ shì duō xiá,qiě yǐ láo tóng liè。
我生肠九回,世故肱三折。wǒ shēng cháng jiǔ huí,shì gù gōng sān zhé。
环堵仅寻丈,短亭聊岁月。huán dǔ jǐn xún zhàng,duǎn tíng liáo suì yuè。
忽蒙当宁记,滥补专城缺。hū méng dāng níng jì,làn bǔ zhuān chéng quē。
区区自米盐,在在欲黼黻。qū qū zì mǐ yán,zài zài yù fǔ fú。
矧惟有兹山,未省从何月。shěn wéi yǒu zī shān,wèi shěng cóng hé yuè。
张罗上空庭,寻斧及劲节。zhāng luó shàng kōng tíng,xún fǔ jí jìn jié。
旧观谁缉熙,新思盖绵蕝。jiù guān shuí jī xī,xīn sī gài mián jué。
幸方一小治,尚可六太息。xìng fāng yī xiǎo zhì,shàng kě liù tài xī。
胡然召南人,而骤歌所茇。hú rán zhào nán rén,ér zhòu gē suǒ bá。

临桂尉杨渭夫以诗来因次其韵兼简同僚

陈傅良

万物各美恶,一室有面背。wàn wù gè měi è,yī shì yǒu miàn bèi。
去来故无恒,欣厌惟所会。qù lái gù wú héng,xīn yàn wéi suǒ huì。
有能悟兹理,何必著幽邃。yǒu néng wù zī lǐ,hé bì zhù yōu suì。
后圃并山麓,修竹积空翠。hòu pǔ bìng shān lù,xiū zhú jī kōng cuì。
斧寻自何年,樊养特过计。fǔ xún zì hé nián,fán yǎng tè guò jì。
陈根独遭时,沃壤亦借势。chén gēn dú zāo shí,wò rǎng yì jiè shì。
居然成独清,可以掩众媚。jū rán chéng dú qīng,kě yǐ yǎn zhòng mèi。
亭院起中?,湖潦粲前际。tíng yuàn qǐ zhōng,hú lǎo càn qián jì。
于时吾岂敢,谓此天作对。yú shí wú qǐ gǎn,wèi cǐ tiān zuò duì。
新诗忽盛谈,俗状良内愧。xīn shī hū shèng tán,sú zhuàng liáng nèi kuì。
子方及归期,客复搅离思。zi fāng jí guī qī,kè fù jiǎo lí sī。
尚当封殖之,去日如始至。shàng dāng fēng zhí zhī,qù rì rú shǐ zhì。

送宋伯潜宰高安

陈傅良

秋风日来谂,役车何时休。qiū fēng rì lái shěn,yì chē hé shí xiū。
有鸣丘中琴,玉瓒怀黄流。yǒu míng qiū zhōng qín,yù zàn huái huáng liú。
此腰不可折,此笏未忍抽。cǐ yāo bù kě zhé,cǐ hù wèi rěn chōu。
亦入雁鹜行,而为稻粱谋。yì rù yàn wù xíng,ér wèi dào liáng móu。
四海杨诚斋,吾道得自由。sì hǎi yáng chéng zhāi,wú dào dé zì yóu。
悠哉思万端,哿矣试一筹。yōu zāi sī wàn duān,gě yǐ shì yī chóu。
风诗讫于豳,易象重以周。fēng shī qì yú bīn,yì xiàng zhòng yǐ zhōu。
当知横空翮,不若逆水舟。dāng zhī héng kōng hé,bù ruò nì shuǐ zhōu。

送杨渭夫归省

陈傅良

应侯气盖百粤小,朱侯谊与漓江长。yīng hóu qì gài bǎi yuè xiǎo,zhū hóu yì yǔ lí jiāng zhǎng。
两侯爱士早成癖,怪甚渭夫怀故乡。liǎng hóu ài shì zǎo chéng pǐ,guài shén wèi fū huái gù xiāng。
士穷万事一不就,就得一事穷何伤。shì qióng wàn shì yī bù jiù,jiù dé yī shì qióng hé shāng。
渭夫壮者忍穷久,老骥欲秣胡沙霜。wèi fū zhuàng zhě rěn qióng jiǔ,lǎo jì yù mò hú shā shuāng。
吾家何在云横岭,赵媪不冤刘儿瞑,孰与亲旁煮汤饼。wú jiā hé zài yún héng lǐng,zhào ǎo bù yuān liú ér míng,shú yǔ qīn páng zhǔ tāng bǐng。

南岳圣业寺禹柏

陈傅良

久与林壑居,所见皆众稚。jiǔ yǔ lín hè jū,suǒ jiàn jiē zhòng zhì。
岂无寿千年,未有此柏异。qǐ wú shòu qiān nián,wèi yǒu cǐ bǎi yì。
壮而尝参天,晚乃但仆地。zhuàng ér cháng cān tiān,wǎn nǎi dàn pū dì。
定非风雨摧,殆是斤斧弃。dìng fēi fēng yǔ cuī,dài shì jīn fǔ qì。
其本则离披,其末则倒植。qí běn zé lí pī,qí mò zé dào zhí。
其枯如残蘖,而蔚有新意。qí kū rú cán niè,ér wèi yǒu xīn yì。
其靡如弱植,而凛有高致。qí mí rú ruò zhí,ér lǐn yǒu gāo zhì。
将前复却行,宜右忽左次。jiāng qián fù què xíng,yí yòu hū zuǒ cì。
骧龙或俯顾,遁虎或回眙。xiāng lóng huò fǔ gù,dùn hǔ huò huí yí。
陨石或猛起,飞翚或颠坠。yǔn shí huò měng qǐ,fēi huī huò diān zhuì。
山立或磬折,尸寝或拳跽。shān lì huò qìng zhé,shī qǐn huò quán jì。
断支或强附,横陈或巽避。duàn zhī huò qiáng fù,héng chén huò xùn bì。
绸缪情不狎,颓堕力未瘁。chóu móu qíng bù xiá,tuí duò lì wèi cuì。
朴略自光怪,挺持匪标置。pǔ lüè zì guāng guài,tǐng chí fěi biāo zhì。
终焉人伪尽,独以天巧遂。zhōng yān rén wěi jǐn,dú yǐ tiān qiǎo suì。
吾闻古有道,纯朴去故智。wú wén gǔ yǒu dào,chún pǔ qù gù zhì。
与世每如此,全身亦几是。yǔ shì měi rú cǐ,quán shēn yì jǐ shì。
疑将问岁月,缺弗见载记。yí jiāng wèn suì yuè,quē fú jiàn zài jì。
谁言导江时,手植特嬉戏。shuí yán dǎo jiāng shí,shǒu zhí tè xī xì。
世人那得识,会有神禹至。shì rén nà dé shí,huì yǒu shén yǔ zhì。