古诗词

陈从易

题华林书院

陈从易

世居江表卧烟霞,致政官资美莫加。shì jū jiāng biǎo wò yān xiá,zhì zhèng guān zī měi mò jiā。
圣代旌门崇孝义,御书堆阁绝生涯。shèng dài jīng mén chóng xiào yì,yù shū duī gé jué shēng yá。
衣冠济济皆稽古,儿侄熙熙尽克家。yī guān jì jì jiē jī gǔ,ér zhí xī xī jǐn kè jiā。
我忝转输巡按暇,因留诗句记荣华。wǒ tiǎn zhuǎn shū xún àn xiá,yīn liú shī jù jì róng huá。

小孤山

陈从易

山称孤独字,庙塑女郎形。shān chēng gū dú zì,miào sù nǚ láng xíng。
过客虽知误,行人但乞灵。guò kè suī zhī wù,xíng rén dàn qǐ líng。

题北海

陈从易

闻道荆王废池馆,化为徐湛好亭台。wén dào jīng wáng fèi chí guǎn,huà wèi xú zhàn hǎo tíng tái。
江山形胜周遭见,花木芬芳次第开。jiāng shān xíng shèng zhōu zāo jiàn,huā mù fēn fāng cì dì kāi。