古诗词

陈妙常

青玉案

陈妙常

茅屋藏身随所寓。máo wū cáng shēn suí suǒ yù。
冷淡清虚,正是修真处。lěng dàn qīng xū,zhèng shì xiū zhēn chù。
默诵黄庭香一炷。mò sòng huáng tíng xiāng yī zhù。
四时节序不关心,自有逍遥趣。sì shí jié xù bù guān xīn,zì yǒu xiāo yáo qù。
重门尽日无人过。zhòng mén jǐn rì wú rén guò。
只有营巢燕来去。zhǐ yǒu yíng cháo yàn lái qù。
放入双双梁上住。fàng rù shuāng shuāng liáng shàng zhù。
帘幕空悬贮。lián mù kōng xuán zhù。

西江月

陈妙常

松舍清灯闪闪,云堂钟鼓沉沉。sōng shě qīng dēng shǎn shǎn,yún táng zhōng gǔ chén chén。
黄昏独自展孤衾。huáng hūn dú zì zhǎn gū qīn。
未睡先愁不稳。wèi shuì xiān chóu bù wěn。
一念静中思动,遍身欲火难禁。yī niàn jìng zhōng sī dòng,biàn shēn yù huǒ nán jìn。
强将津液咽凡心。qiáng jiāng jīn yè yàn fán xīn。
争奈凡心转甚。zhēng nài fán xīn zhuǎn shén。

摊破浣溪沙

陈妙常

寂寂云堂斗帐闲。jì jì yún táng dòu zhàng xián。
炉香消尽爇沉烟。lú xiāng xiāo jǐn ruò chén yān。
烘却布衾图睡暖,转生寒。hōng què bù qīn tú shuì nuǎn,zhuǎn shēng hán。
霏霏细雨穿窗湿,飒飒西风透枕珊。fēi fēi xì yǔ chuān chuāng shī,sà sà xī fēng tòu zhěn shān。
此际道心禁不得,故思凡。cǐ jì dào xīn jìn bù dé,gù sī fán。

鹧鸪天

陈妙常

相府潭潭数十重。xiāng fǔ tán tán shù shí zhòng。
入门马上气如虹。rù mén mǎ shàng qì rú hóng。
俨然端坐黄堂上,忧国忧民俯仰中。yǎn rán duān zuò huáng táng shàng,yōu guó yōu mín fǔ yǎng zhōng。
蒙下顾,谢姑容。méng xià gù,xiè gū róng。
仙禽从此脱樊笼。xiān qín cóng cǐ tuō fán lóng。
当初只说常清净,羞对先生满面红。dāng chū zhǐ shuō cháng qīng jìng,xiū duì xiān shēng mǎn miàn hóng。

临江仙

陈妙常

眉如云开初月,纤纤一搦腰肢。méi rú yún kāi chū yuè,xiān xiān yī nuò yāo zhī。
与君相识未多时。yǔ jūn xiāng shí wèi duō shí。
不知因个甚,裙带短些儿。bù zhī yīn gè shén,qún dài duǎn xiē ér。
茶饭不思常是病,终朝如醉如痴。chá fàn bù sī cháng shì bìng,zhōng cháo rú zuì rú chī。
此情犹恐外人疑。cǐ qíng yóu kǒng wài rén yí。
特将心腹事,报与粉郎知。tè jiāng xīn fù shì,bào yǔ fěn láng zhī。