古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
郭磊卿
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
挽张都谏文肃公
宋
:
郭磊卿
更从别驾立朝端,白简风生宪府寒。
gèng cóng bié jià lì cháo duān,bái jiǎn fēng shēng xiàn fǔ hán。
宣室每前深夜席,木天时染秘书翰。
xuān shì měi qián shēn yè xí,mù tiān shí rǎn mì shū hàn。
琴思中散人何在,鹤返辽阳影已单。
qín sī zhōng sàn rén hé zài,hè fǎn liáo yáng yǐng yǐ dān。
圣主怆然为辍食,九原莫作泪空漫。
shèng zhǔ chuàng rán wèi chuò shí,jiǔ yuán mò zuò lèi kōng màn。
AI赏析
偶题
宋
:
郭磊卿
更无清兴在杯觞,不用蒲葵扇自凉。
gèng wú qīng xīng zài bēi shāng,bù yòng pú kuí shàn zì liáng。
月色静时山鹤叫,一庭秋景藕花香。
yuè sè jìng shí shān hè jiào,yī tíng qiū jǐng ǒu huā xiāng。
AI赏析
柳词
宋
:
郭磊卿
春风垂柳丝,只向庭前住。
chūn fēng chuí liǔ sī,zhǐ xiàng tíng qián zhù。
妾心逐征夫,万里天南去。
qiè xīn zhú zhēng fū,wàn lǐ tiān nán qù。
柳枝纵多绵,妾梦不知数。
liǔ zhī zòng duō mián,qiè mèng bù zhī shù。
少年学得画双眉,今日看看作愁具。
shǎo nián xué dé huà shuāng méi,jīn rì kàn kàn zuò chóu jù。
AI赏析