古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
陈天瑞
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
月岩
宋
:
陈天瑞
怪石堆云矗太宗,女娲炼出广寒宫。
guài shí duī yún chù tài zōng,nǚ wā liàn chū guǎng hán gōng。
一轮常满阴晴见,万古无亏昼夜同。
yī lún cháng mǎn yīn qíng jiàn,wàn gǔ wú kuī zhòu yè tóng。
捣药声繁驱白兔,漏天孔正透清风。
dǎo yào shēng fán qū bái tù,lòu tiān kǒng zhèng tòu qīng fēng。
光明自照如来境,肯学嫦娥西复东。
guāng míng zì zhào rú lái jìng,kěn xué cháng é xī fù dōng。
AI赏析
大暑松下卧起二首
宋
:
陈天瑞
迅翻趋炎歊,高标閟幽雅。
xùn fān qū yán xiāo,gāo biāo bì yōu yǎ。
隐士何所营,茇之清荫下。
yǐn shì hé suǒ yíng,bá zhī qīng yīn xià。
故居禾黍生,帡幪若大厦。
gù jū hé shǔ shēng,píng méng ruò dà shà。
熟卧南风边,飞梦游虞夏。
shú wò nán fēng biān,fēi mèng yóu yú xià。
五弦天上鸣,击壤歌满野。
wǔ xián tiān shàng míng,jī rǎng gē mǎn yě。
起来记遗音,析薪有樵者。
qǐ lái jì yí yīn,xī xīn yǒu qiáo zhě。
AI赏析
大暑松下卧起二首
宋
:
陈天瑞
炎威一何骄,不有商飙惨。
yán wēi yī hé jiāo,bù yǒu shāng biāo cǎn。
苍茫云海路,飞龙不可览。
cāng máng yún hǎi lù,fēi lóng bù kě lǎn。
我本灌园人,昔乃从铅椠。
wǒ běn guàn yuán rén,xī nǎi cóng qiān qiàn。
万事已灰心,十载空尝胆。
wàn shì yǐ huī xīn,shí zài kōng cháng dǎn。
亭亭松篁边,小池开菡萏。
tíng tíng sōng huáng biān,xiǎo chí kāi hàn dàn。
芬清泥自污,根固波徒撼。
fēn qīng ní zì wū,gēn gù bō tú hàn。
终日哦其间,一卧寂百感。
zhōng rì ó qí jiān,yī wò jì bǎi gǎn。
相期晚节香,看此秋容淡。
xiāng qī wǎn jié xiāng,kàn cǐ qiū róng dàn。
AI赏析