古诗词

陈抟

西峰

陈抟

为爱西峰好,吟头尽日昂。wèi ài xī fēng hǎo,yín tóu jǐn rì áng。
岩花红作阵,溪水绿成行。yán huā hóng zuò zhèn,xī shuǐ lǜ chéng xíng。
几夜碍新月,半山无夕阳。jǐ yè ài xīn yuè,bàn shān wú xī yáng。
寄言嘉遁客,此处是仙乡。jì yán jiā dùn kè,cǐ chù shì xiān xiāng。

辞上归进诗

陈抟

草泽吾皇诏,图南抟姓陈。cǎo zé wú huáng zhào,tú nán tuán xìng chén。
三峰千载客,四海一闲人。sān fēng qiān zài kè,sì hǎi yī xián rén。
世态从来薄,诗情自得真。shì tài cóng lái báo,shī qíng zì dé zhēn。
乞全獐鹿性,何处不称臣。qǐ quán zhāng lù xìng,hé chù bù chēng chén。

归隐

陈抟

十年踪迹走红尘,回首青山入梦频。shí nián zōng jì zǒu hóng chén,huí shǒu qīng shān rù mèng pín。
紫陌纵荣争及睡,朱门虽贵不如贫。zǐ mò zòng róng zhēng jí shuì,zhū mén suī guì bù rú pín。
愁闻剑戟扶危主,闷见笙歌聒醉人。chóu wén jiàn jǐ fú wēi zhǔ,mèn jiàn shēng gē guā zuì rén。
携取旧书归旧隐,野花啼鸟一般春。xié qǔ jiù shū guī jiù yǐn,yě huā tí niǎo yī bān chūn。

俞公岩

陈抟

万事若在手,百年聊称情。wàn shì ruò zài shǒu,bǎi nián liáo chēng qíng。
他时南岳去,记得此岩名。tā shí nán yuè qù,jì dé cǐ yán míng。

冬日晚望

陈抟

山鬼暖或呼,溪鱼寒不跳。shān guǐ nuǎn huò hū,xī yú hán bù tiào。
晚景愈堪观,危峰露残照。wǎn jǐng yù kān guān,wēi fēng lù cán zhào。

与毛女游

陈抟

药苗不满笥,又更上危颠。yào miáo bù mǎn sì,yòu gèng shàng wēi diān。
回指归去路,相将入翠烟。huí zhǐ guī qù lù,xiāng jiāng rù cuì yān。

题石水涧

陈抟

银河洒落翠光冷,一派回环湛晚晖。yín hé sǎ luò cuì guāng lěng,yī pài huí huán zhàn wǎn huī。
几恨却为顽石碍,琉璃滑处玉花飞。jǐ hèn què wèi wán shí ài,liú lí huá chù yù huā fēi。

华山

陈抟

半夜天香入岩谷,西风吹落岭头莲。bàn yè tiān xiāng rù yán gǔ,xī fēng chuī luò lǐng tóu lián。
空爱掌痕侵碧汉,无人曾叹巨灵仙。kōng ài zhǎng hén qīn bì hàn,wú rén céng tàn jù líng xiān。

咏毛女

陈抟

曾折松枝为宝栉,又编栗叶作罗襦。céng zhé sōng zhī wèi bǎo zhì,yòu biān lì yè zuò luó rú。
有时问著秦宫事,笑撚仙花望太虚。yǒu shí wèn zhù qín gōng shì,xiào niǎn xiān huā wàng tài xū。

石刻诗

陈抟

我谓浮荣真是幻,醉来舍辔谒高公。wǒ wèi fú róng zhēn shì huàn,zuì lái shě pèi yè gāo gōng。
因聆玄论冥冥理,转觉尘寰一梦中。yīn líng xuán lùn míng míng lǐ,zhuǎn jué chén huán yī mèng zhōng。

赠张乖崖

陈抟

自吴入蜀是寻常,歌舞筵中救火忙。zì wú rù shǔ shì xún cháng,gē wǔ yán zhōng jiù huǒ máng。
乞得金陵养闲散,也须多谢鬓边疮。qǐ dé jīn líng yǎng xián sàn,yě xū duō xiè bìn biān chuāng。

诗一首

陈抟

华阴高处是吾宫,出即凌空跨晓风。huá yīn gāo chù shì wú gōng,chū jí líng kōng kuà xiǎo fēng。
台殿不将金锁闭,来时自有白云封。tái diàn bù jiāng jīn suǒ bì,lái shí zì yǒu bái yún fēng。

赠金励睡诗

陈抟

常人无所重,惟睡乃为重。cháng rén wú suǒ zhòng,wéi shuì nǎi wèi zhòng。
举世皆为息,魂离神不动。jǔ shì jiē wèi xī,hún lí shén bù dòng。
觉来无所知,贪求心愈用。jué lái wú suǒ zhī,tān qiú xīn yù yòng。
堪笑尘中人,不知梦是梦。kān xiào chén zhōng rén,bù zhī mèng shì mèng。

赠金励睡诗

陈抟

至人本无梦,其梦本游仙。zhì rén běn wú mèng,qí mèng běn yóu xiān。
真人本无睡,睡则浮云烟。zhēn rén běn wú shuì,shuì zé fú yún yān。
炉里近为药,壶中别有天。lú lǐ jìn wèi yào,hú zhōng bié yǒu tiān。
欲知睡梦里,人间第一玄。yù zhī shuì mèng lǐ,rén jiān dì yī xuán。

对御歌

陈抟

臣爱睡,臣爱睡。chén ài shuì,chén ài shuì。
不卧毡,不盖被。bù wò zhān,bù gài bèi。
片石枕头,蓑衣铺地。piàn shí zhěn tóu,suō yī pù dì。
震雷掣电鬼神惊,臣当其时正酣睡。zhèn léi chè diàn guǐ shén jīng,chén dāng qí shí zhèng hān shuì。
闲思张良,闷想范蠡。xián sī zhāng liáng,mèn xiǎng fàn lí。
说甚孟德,休言刘备。shuō shén mèng dé,xiū yán liú bèi。
三四君子只是争些闲气,争如臣向青山顶头。sān sì jūn zi zhǐ shì zhēng xiē xián qì,zhēng rú chén xiàng qīng shān dǐng tóu。
白云堆里,展开眉头。bái yún duī lǐ,zhǎn kāi méi tóu。
解放肚皮,但一觉睡。jiě fàng dù pí,dàn yī jué shuì。
管什玉兔东升,红轮西坠。guǎn shén yù tù dōng shēng,hóng lún xī zhuì。

喜英公大师挂锡太华

陈抟

暗喜莲峰作近邻,拨开云雾见师频。àn xǐ lián fēng zuò jìn lín,bō kāi yún wù jiàn shī pín。
有时问个艰难字,便沐周旋说与人。yǒu shí wèn gè jiān nán zì,biàn mù zhōu xuán shuō yǔ rén。
唐李监应留后迹,汉蔡邕想是前身。táng lǐ jiān yīng liú hòu jì,hàn cài yōng xiǎng shì qián shēn。
堪嗟继踵无徒弟,笔法收藏在渭滨。kān jiē jì zhǒng wú tú dì,bǐ fǎ shōu cáng zài wèi bīn。