古诗词

郭忠恕

送田表圣出知陈州

郭忠恕

客里暌离已不堪,何当出守正移骖。kè lǐ kuí lí yǐ bù kān,hé dāng chū shǒu zhèng yí cān。
孔融在汉人应惮,善感鸣唐罪自甘。kǒng róng zài hàn rén yīng dàn,shàn gǎn míng táng zuì zì gān。
义重不嫌身死万,忧深宁忍口缄三。yì zhòng bù xián shēn sǐ wàn,yōu shēn níng rěn kǒu jiān sān。
陈州亦是天朝地,好为疮痍雨露覃。chén zhōu yì shì tiān cháo dì,hǎo wèi chuāng yí yǔ lù tán。

再逢英公有感

郭忠恕

伊余行止住飘蓬,与世乖违不可容。yī yú xíng zhǐ zhù piāo péng,yǔ shì guāi wéi bù kě róng。
青眼交知长忆念,白云踪迹又相逢。qīng yǎn jiāo zhī zhǎng yì niàn,bái yún zōng jì yòu xiāng féng。
风骚共会名何盛,篆隶同勤法转功。fēng sāo gòng huì míng hé shèng,zhuàn lì tóng qín fǎ zhuǎn gōng。
□□羡师超彼岸,琉璃钵里看降龙。xiàn shī chāo bǐ àn,liú lí bō lǐ kàn jiàng lóng。

嘲聂崇义

郭忠恕

近贵全为聩,攀龙即是聋。jìn guì quán wèi kuì,pān lóng jí shì lóng。
虽然三个耳,其奈不成聪。suī rán sān gè ěr,qí nài bù chéng cōng。

青羊宫

郭忠恕

久知玄牝是根原,谁道长生别有门。jiǔ zhī xuán pìn shì gēn yuán,shuí dào zhǎng shēng bié yǒu mén。
一自描龙兴叹后,至今师事五千言。yī zì miáo lóng xīng tàn hòu,zhì jīn shī shì wǔ qiān yán。