古诗词

陈藻

寄叔嘉叔平

陈藻

秋暮家书到武林,平江腊尽未闻音。qiū mù jiā shū dào wǔ lín,píng jiāng là jǐn wèi wén yīn。
儿添一巽还三艮,诗赋双鱼抵万金。ér tiān yī xùn hái sān gěn,shī fù shuāng yú dǐ wàn jīn。
故国桃花应烂漫,北天梅蕊尚沉吟。gù guó táo huā yīng làn màn,běi tiān méi ruǐ shàng chén yín。
桥门待补行新令,早趣行装慰老心。qiáo mén dài bǔ xíng xīn lìng,zǎo qù xíng zhuāng wèi lǎo xīn。

郑主簿宅看雪访梅听僧抚琴偶成四韵倩萧中立书之

陈藻

鹅毛散乱三朝雪,乌帽沾濡六出花。é máo sàn luàn sān cháo xuě,wū mào zhān rú liù chū huā。
梅吐万枝香满室,桐听几曲兴乘槎。méi tǔ wàn zhī xiāng mǎn shì,tóng tīng jǐ qū xīng chéng chá。
蓬莱借问仙仇览,人世何妨醉释迦。péng lái jiè wèn xiān chóu lǎn,rén shì hé fáng zuì shì jiā。
骚客平生挥字拙,萧郎为我走龙蛇。sāo kè píng shēng huī zì zhuō,xiāo láng wèi wǒ zǒu lóng shé。

赋京口苏园

陈藻

扬子江边犬吠村,苏公宅畔蝶游园。yáng zi jiāng biān quǎn fèi cūn,sū gōng zhái pàn dié yóu yuán。
沧波对景标层塔,野市逃喧植外樊。cāng bō duì jǐng biāo céng tǎ,yě shì táo xuān zhí wài fán。
亭榭高低随卉木,门庭光彩属儿孙。tíng xiè gāo dī suí huì mù,mén tíng guāng cǎi shǔ ér sūn。
本朝名相青毡在,傍筑书斋细讨论。běn cháo míng xiāng qīng zhān zài,bàng zhù shū zhāi xì tǎo lùn。

冬至寄行甫腾叔

陈藻

江浙羁栖怕雪霜,早年听得晚年尝。jiāng zhè jī qī pà xuě shuāng,zǎo nián tīng dé wǎn nián cháng。
生涯败意多谙历,节序随缘少感伤。shēng yá bài yì duō ān lì,jié xù suí yuán shǎo gǎn shāng。
鸭肉馄饨看土俗,糯丸麻汁阻家乡。yā ròu hún tún kàn tǔ sú,nuò wán má zhī zǔ jiā xiāng。
二千里外寻君话,今日那堪各一方。èr qiān lǐ wài xún jūn huà,jīn rì nà kān gè yī fāng。

平江腊月廿五夜作

陈藻

昨日宰猪家祭灶,今宵洗豆俗为糜。zuó rì zǎi zhū jiā jì zào,jīn xiāo xǐ dòu sú wèi mí。
燔柴夹水明如昼,截竹当阶爆御魑。fán chái jiā shuǐ míng rú zhòu,jié zhú dāng jiē bào yù chī。
故国赛还新岁愿,老翁回忆幼年时。gù guó sài hái xīn suì yuàn,lǎo wēng huí yì yòu nián shí。
才高命薄天相戏,我亦刚肠不肯悲。cái gāo mìng báo tiān xiāng xì,wǒ yì gāng cháng bù kěn bēi。

除夜寄妻叔刘丈

陈藻

一自邻居十二年,几番为客更从前。yī zì lín jū shí èr nián,jǐ fān wèi kè gèng cóng qián。
入同饮酒柴炉畔,出看呼卢竹爆边。rù tóng yǐn jiǔ chái lú pàn,chū kàn hū lú zhú bào biān。
鼓吹儿童随处闹,庖厨烟火几家眠。gǔ chuī ér tóng suí chù nào,páo chú yān huǒ jǐ jiā mián。
今宵莫恨轻离别,此地蹉跎岂偶然。jīn xiāo mò hèn qīng lí bié,cǐ dì cuō tuó qǐ ǒu rán。

寄叔广

陈藻

君在於潜未语归,姑苏我到事多违。jūn zài yú qián wèi yǔ guī,gū sū wǒ dào shì duō wéi。
母衰妹弱那能干,妇拙儿顽孰可依。mǔ shuāi mèi ruò nà néng gàn,fù zhuō ér wán shú kě yī。
海近一天风漠漠,朔寒两地雪霏霏。hǎi jìn yī tiān fēng mò mò,shuò hán liǎng dì xuě fēi fēi。
行装稍办还家急,年少应须慕虎闱。xíng zhuāng shāo bàn hái jiā jí,nián shǎo yīng xū mù hǔ wéi。

平江送王腾叔

陈藻

交情早已有何蕃,为我扬声梁楚间。jiāo qíng zǎo yǐ yǒu hé fān,wèi wǒ yáng shēng liáng chǔ jiān。
秋暮姑苏身自到,春来行李处犹难。qiū mù gū sū shēn zì dào,chūn lái xíng lǐ chù yóu nán。
十年为客思亲切,一第从人奏凯还。shí nián wèi kè sī qīn qiè,yī dì cóng rén zòu kǎi hái。
莫笑衰翁频镊鬓,雕虫更拟入贤关。mò xiào shuāi wēng pín niè bìn,diāo chóng gèng nǐ rù xián guān。

甲子应举

陈藻

场屋悠悠四十年,这回弄镜已华颠。chǎng wū yōu yōu sì shí nián,zhè huí nòng jìng yǐ huá diān。
也知枯木春稀到,却想寒灰火复燃。yě zhī kū mù chūn xī dào,què xiǎng hán huī huǒ fù rán。
高尚难攀生有累,往来莫厌喜随缘。gāo shàng nán pān shēng yǒu lèi,wǎng lái mò yàn xǐ suí yuán。
伤心自是离乡客,几度因归上墓田。shāng xīn zì shì lí xiāng kè,jǐ dù yīn guī shàng mù tián。

与景晦

陈藻

乡闾好事喜人传,闻说当初赋断弦。xiāng lǘ hǎo shì xǐ rén chuán,wén shuō dāng chū fù duàn xián。
得暇灌花花造化,有方种药药神仙。dé xiá guàn huā huā zào huà,yǒu fāng zhǒng yào yào shén xiān。
忽看脚下相随处,又是人间别样天。hū kàn jiǎo xià xiāng suí chù,yòu shì rén jiān bié yàng tiān。
数亩南园谁更管,任他荒草欲平肩。shù mǔ nán yuán shuí gèng guǎn,rèn tā huāng cǎo yù píng jiān。

百丈书怀寄丘子深

陈藻

离骚休唱逐臣愁,此曲思君可寄不。lí sāo xiū chàng zhú chén chóu,cǐ qū sī jūn kě jì bù。
百岁都来如过客,一生大半似幽囚。bǎi suì dōu lái rú guò kè,yī shēng dà bàn shì yōu qiú。
那堪泣玉空怀宝,刚道雕虫胜饭牛。nà kān qì yù kōng huái bǎo,gāng dào diāo chóng shèng fàn niú。
山馆无聊春睡美,日高丈五正蒙头。shān guǎn wú liáo chūn shuì měi,rì gāo zhàng wǔ zhèng méng tóu。

陈藻

野水桥边几树梅,岁寒款款向人开。yě shuǐ qiáo biān jǐ shù méi,suì hán kuǎn kuǎn xiàng rén kāi。
精神别带阳春到,造化匀分腊月来。jīng shén bié dài yáng chūn dào,zào huà yún fēn là yuè lái。
满眼松筠皆臭味,一天霜雪是胚胎。mǎn yǎn sōng yún jiē chòu wèi,yī tiān shuāng xuě shì pēi tāi。
看花远地身还老,买屋何年手自栽。kàn huā yuǎn dì shēn hái lǎo,mǎi wū hé nián shǒu zì zāi。

壶山二首

陈藻

万古凌空孤拄轩,百年那得此身存。wàn gǔ líng kōng gū zhǔ xuān,bǎi nián nà dé cǐ shēn cún。
醉醒欲扫云开眼,兴逸谁归月掩门。zuì xǐng yù sǎo yún kāi yǎn,xīng yì shuí guī yuè yǎn mén。
走遍莆阳随处有,游观天下见人论。zǒu biàn pú yáng suí chù yǒu,yóu guān tiān xià jiàn rén lùn。
细瞻五岳神来舍,旁耸诸山势更尊。xì zhān wǔ yuè shén lái shě,páng sǒng zhū shān shì gèng zūn。

壶山二首

陈藻

远看颠狂近转迷,有才老死便幽栖。yuǎn kàn diān kuáng jìn zhuǎn mí,yǒu cái lǎo sǐ biàn yōu qī。
咄嗟万里云弥合,昏黑孤城日正西。duō jiē wàn lǐ yún mí hé,hūn hēi gū chéng rì zhèng xī。
北极河通千涧近,中央天接两傍低。běi jí hé tōng qiān jiàn jìn,zhōng yāng tiān jiē liǎng bàng dī。
顿令病眼还苏醒,谁向他山更品题。dùn lìng bìng yǎn hái sū xǐng,shuí xiàng tā shān gèng pǐn tí。

题融州城楼

陈藻

除却谯楼环廨舍,萧条市井客怀悲。chú què qiáo lóu huán xiè shě,xiāo tiáo shì jǐng kè huái bēi。
高高下下山无数,浅浅深深江有时。gāo gāo xià xià shān wú shù,qiǎn qiǎn shēn shēn jiāng yǒu shí。
大布红裙猺女著,半规白扇野人持。dà bù hóng qún yáo nǚ zhù,bàn guī bái shàn yě rén chí。
城中昨夜亡羊豕,闻得谁家虎入篱。chéng zhōng zuó yè wáng yáng shǐ,wén dé shuí jiā hǔ rù lí。

客中书事

陈藻

千载蛮风尚有存,此来闻见不堪论。qiān zài mán fēng shàng yǒu cún,cǐ lái wén jiàn bù kān lùn。
猪膏泽发湘南妇,牛勃涂门岭右村。zhū gāo zé fā xiāng nán fù,niú bó tú mén lǐng yòu cūn。
行客下床调瘴药,吏人抱瓮灌蔬园。xíng kè xià chuáng diào zhàng yào,lì rén bào wèng guàn shū yuán。
岂无佳丽堪娱目,别有凄凉只断魂。qǐ wú jiā lì kān yú mù,bié yǒu qī liáng zhǐ duàn hún。

东宁初夏得叔达书自都下来言去秋与乡荐寻闻下第想就试上庠赋诗寄之

陈藻

天涯无伴只思渠,知在杭州有故庐。tiān yá wú bàn zhǐ sī qú,zhī zài háng zhōu yǒu gù lú。
闽岭秋空翔一鹗,融江夏日煮双鱼。mǐn lǐng qiū kōng xiáng yī è,róng jiāng xià rì zhǔ shuāng yú。
合看髫龁登科去,却有髭须落第初。hé kàn tiáo hé dēng kē qù,què yǒu zī xū luò dì chū。
大学好还元祐体,松峬莫便赋归欤。dà xué hǎo hái yuán yòu tǐ,sōng bū mò biàn fù guī yú。

真仙洞

陈藻

洞里清溪可泛舟,入观洞府出高丘。dòng lǐ qīng xī kě fàn zhōu,rù guān dòng fǔ chū gāo qiū。
老聃尸解今还在,黄帝生前有此不。lǎo dān shī jiě jīn hái zài,huáng dì shēng qián yǒu cǐ bù。
滴乳解添无数巧,携灯何用不曾幽。dī rǔ jiě tiān wú shù qiǎo,xié dēng hé yòng bù céng yōu。
乾坤自大人身小,拳石空中作胜游。qián kūn zì dà rén shēn xiǎo,quán shí kōng zhōng zuò shèng yóu。

寄吴提干

陈藻

不见河南二十年,若为再拜画堂前。bù jiàn hé nán èr shí nián,ruò wèi zài bài huà táng qián。
来寻八桂瓜期满,归访苍梧莲幕迁。lái xún bā guì guā qī mǎn,guī fǎng cāng wú lián mù qiān。
幸对夫人如母在,喜看令子似公贤。xìng duì fū rén rú mǔ zài,xǐ kàn lìng zi shì gōng xián。
府僚共约黄花去,业已还乡种薄田。fǔ liáo gòng yuē huáng huā qù,yè yǐ hái xiāng zhǒng báo tián。

别王司法

陈藻

维舟江岸偶相邻,还与吾翁是故人。wéi zhōu jiāng àn ǒu xiāng lín,hái yǔ wú wēng shì gù rén。
颜貌不知今日改,姓名方记旧时亲。yán mào bù zhī jīn rì gǎi,xìng míng fāng jì jiù shí qīn。
少年壮笔生应贵,白发青衫今尚贫。shǎo nián zhuàng bǐ shēng yīng guì,bái fā qīng shān jīn shàng pín。
一笑羊城聊适意,明朝话别两酸辛。yī xiào yáng chéng liáo shì yì,míng cháo huà bié liǎng suān xīn。
2651234567»