古诗词

郭明复

大人按部过云安下岩留小诗命同赋

郭明复

道人昔日来开山,山鬼悔泣门不关。dào rén xī rì lái kāi shān,shān guǐ huǐ qì mén bù guān。
一时梵宇借岩麓,千载绝景归人间。yī shí fàn yǔ jiè yán lù,qiān zài jué jǐng guī rén jiān。
松萝郁勃树旌纛,水泉丁东鸣佩环。sōng luó yù bó shù jīng dào,shuǐ quán dīng dōng míng pèi huán。
两苏寂寞涪翁死,杖屦谁与同跻攀。liǎng sū jì mò fú wēng sǐ,zhàng jù shuí yǔ tóng jī pān。

题三峡堂

郭明复

三峡堂前五月风,吴樯蜀柁古来通。sān xiá táng qián wǔ yuè fēng,wú qiáng shǔ duò gǔ lái tōng。
山如肺附重相掩,水似环连去不穷。shān rú fèi fù zhòng xiāng yǎn,shuǐ shì huán lián qù bù qióng。
跃马孤城怜倔强,卧龙八阵想英雄。yuè mǎ gū chéng lián jué qiáng,wò lóng bā zhèn xiǎng yīng xióng。
凭阑千载兴亡事,何异邯郸一枕中。píng lán qiān zài xīng wáng shì,hé yì hán dān yī zhěn zhōng。

题琵琶亭

郭明复

香山居士头欲白,秋风吹作湓城客。xiāng shān jū shì tóu yù bái,qiū fēng chuī zuò pén chéng kè。
眼看世事等虚空,云梦胸中无一物。yǎn kàn shì shì děng xū kōng,yún mèng xiōng zhōng wú yī wù。
举觞独醉天为家,诗成万象遭梳爬。jǔ shāng dú zuì tiān wèi jiā,shī chéng wàn xiàng zāo shū pá。
不管时人皆欲杀,夜深江上听琵琶。bù guǎn shí rén jiē yù shā,yè shēn jiāng shàng tīng pí pá。
贾胡老妇儿女语,泪湿青衫如着雨。jiǎ hú lǎo fù ér nǚ yǔ,lèi shī qīng shān rú zhe yǔ。
此公岂作少狂梦,与世浮沉聊尔汝。cǐ gōng qǐ zuò shǎo kuáng mèng,yǔ shì fú chén liáo ěr rǔ。
我来后公三百年,浔阳至今无管弦。wǒ lái hòu gōng sān bǎi nián,xún yáng zhì jīn wú guǎn xián。
长安不见遗音寂,依旧康庐翠扫天。zhǎng ān bù jiàn yí yīn jì,yī jiù kāng lú cuì sǎo tiān。