古诗词

陈士徽

广荫亭诗

陈士徽

唐翁静者闭门饮水啜粥无知音,我能发尔一片冰清心。táng wēng jìng zhě bì mén yǐn shuǐ chuài zhōu wú zhī yīn,wǒ néng fā ěr yī piàn bīng qīng xīn。
巨风吹天振海浪如屋,此翁林中眠正熟。jù fēng chuī tiān zhèn hǎi làng rú wū,cǐ wēng lín zhōng mián zhèng shú。
中天渴乌吐火六合新开窑,此翁两鬓秋飕飕。zhōng tiān kě wū tǔ huǒ liù hé xīn kāi yáo,cǐ wēng liǎng bìn qiū sōu sōu。
小儿烂羊瓜果尽青紫,此翁临水洗双耳。xiǎo ér làn yáng guā guǒ jǐn qīng zǐ,cǐ wēng lín shuǐ xǐ shuāng ěr。
蜩蟾蛙蚓聒乱昕夕雷无声,此翁宴坐观黄庭。tiáo chán wā yǐn guā luàn xīn xī léi wú shēng,cǐ wēng yàn zuò guān huáng tíng。
编茅斫室大如斗,苍雪丝丝翳窗牖。biān máo zhuó shì dà rú dòu,cāng xuě sī sī yì chuāng yǒu。
忍饥学得西山夫,胸中有道癯不枯。rěn jī xué dé xī shān fū,xiōng zhōng yǒu dào qú bù kū。
木榔始花赤已实,百亩沉沉如栉密。mù láng shǐ huā chì yǐ shí,bǎi mǔ chén chén rú zhì mì。
露结风高霜气寒,润如美竹馨如兰。lù jié fēng gāo shuāng qì hán,rùn rú měi zhú xīn rú lán。
翁居巷南我巷北,况有薇郎能主客。wēng jū xiàng nán wǒ xiàng běi,kuàng yǒu wēi láng néng zhǔ kè。
书篚几杖皆清风,相看荫我冰雪容。shū fěi jǐ zhàng jiē qīng fēng,xiāng kàn yīn wǒ bīng xuě róng。
琼州岁月不可度,此境中州亦稀遇。qióng zhōu suì yuè bù kě dù,cǐ jìng zhōng zhōu yì xī yù。
苦茗满碗谈兴亡,日长归来月满堂。kǔ míng mǎn wǎn tán xīng wáng,rì zhǎng guī lái yuè mǎn táng。
明朝一舸崖州去,世事茫茫隔烟雾。míng cháo yī gě yá zhōu qù,shì shì máng máng gé yān wù。
袖携毫楮觅扁题,鸿飞冥冥留爪泥。xiù xié háo chǔ mì biǎn tí,hóng fēi míng míng liú zhǎo ní。
为书广荫扁翁室,淡墨攲轻醉中笔。wèi shū guǎng yīn biǎn wēng shì,dàn mò qī qīng zuì zhōng bǐ。
乘醉更作广荫诗,千载留与知音知。chéng zuì gèng zuò guǎng yīn shī,qiān zài liú yǔ zhī yīn zhī。