古诗词

马廷鸾

饶娥庙祀神歌

马廷鸾

我生之初尚无为,我生之后唐世衰。wǒ shēng zhī chū shàng wú wèi,wǒ shēng zhī hòu táng shì shuāi。
有父溺死兮谁者怜之,呼天与地兮涕涟洏。yǒu fù nì sǐ xī shuí zhě lián zhī,hū tiān yǔ dì xī tì lián ér。
至险不测涛与风,至幽不仁鱼与龙,至孝不昧感即通。zhì xiǎn bù cè tāo yǔ fēng,zhì yōu bù rén yú yǔ lóng,zhì xiào bù mèi gǎn jí tōng。
岂人之灵兮,不若厖之雄。qǐ rén zhī líng xī,bù ruò páng zhī xióng。
惟天地之无穷兮,哀吾生之弱龄。wéi tiān dì zhī wú qióng xī,āi wú shēng zhī ruò líng。
往者吾不及兮,来者吾不获观其败与赢。wǎng zhě wú bù jí xī,lái zhě wú bù huò guān qí bài yǔ yíng。
愚公老矣山为平,精卫藐然海为倾。yú gōng lǎo yǐ shān wèi píng,jīng wèi miǎo rán hǎi wèi qīng。
枕吾戈兮缚尔缨,猛志毅气妖氛澄。zhěn wú gē xī fù ěr yīng,měng zhì yì qì yāo fēn chéng。
昊天克巩兮靡人弗胜,诵娥之烈兮摇我心旌。hào tiān kè gǒng xī mí rén fú shèng,sòng é zhī liè xī yáo wǒ xīn jīng。

饶娥庙祀神歌

马廷鸾

自我天覆,云之油油。zì wǒ tiān fù,yún zhī yóu yóu。
大田多稼兮,屯膏是忧。dà tián duō jià xī,tún gāo shì yōu。
雄虹朝隮兮,雌霓夕虬。xióng hóng cháo jī xī,cí ní xī qiú。
触石兮通气,雷车兮电帜。chù shí xī tōng qì,léi chē xī diàn zhì。
雨甚至兮,神哉沛农。yǔ shén zhì xī,shén zāi pèi nóng。
有成功兮,怀鸡黍之招邀。yǒu chéng gōng xī,huái jī shǔ zhī zhāo yāo。
士未失职兮,冀鹏鲲之扶摇。shì wèi shī zhí xī,jì péng kūn zhī fú yáo。
锡之丰岁兮,俾尔馀饶。xī zhī fēng suì xī,bǐ ěr yú ráo。
报以修程兮,匪我宣骄。bào yǐ xiū chéng xī,fěi wǒ xuān jiāo。
扬桴兮拊鼓,饯飙游兮远渚。yáng fú xī fǔ gǔ,jiàn biāo yóu xī yuǎn zhǔ。
欲少留此灵琐兮,日忽忽其将暮。yù shǎo liú cǐ líng suǒ xī,rì hū hū qí jiāng mù。
祝娥之来下兮,慰我士民于终古。zhù é zhī lái xià xī,wèi wǒ shì mín yú zhōng gǔ。

题毛氏榴峰

马廷鸾

谁家马鬣怀先人,何人牛腰骋奇作。shuí jiā mǎ liè huái xiān rén,hé rén niú yāo chěng qí zuò。
山高水长霜露濡,柏茂松深鸟乌落。shān gāo shuǐ zhǎng shuāng lù rú,bǎi mào sōng shēn niǎo wū luò。
曾玄有酒酹凄凉,翁仲无言卧冥寞。céng xuán yǒu jiǔ lèi qī liáng,wēng zhòng wú yán wò míng mò。
胥涛怒起越云横,血洒苍梧双泪落。xū tāo nù qǐ yuè yún héng,xuè sǎ cāng wú shuāng lèi luò。

余氏心晖堂

马廷鸾

客从银山来,遗我骊龙珠。kè cóng yín shān lái,yí wǒ lí lóng zhū。
高文伟大册,至宝耀室隅。gāo wén wěi dà cè,zhì bǎo yào shì yú。
一读心为眩,再读目为盱。yī dú xīn wèi xuàn,zài dú mù wèi xū。
夫记者为谁,颍封人之徒。fū jì zhě wèi shuí,yǐng fēng rén zhī tú。
人生天地间,母怀靡知愚。rén shēng tiān dì jiān,mǔ huái mí zhī yú。
至恩嗟莫报,大节尤可吁。zhì ēn jiē mò bào,dà jié yóu kě xū。
柏舟谅人只,蓼莪生子劬。bǎi zhōu liàng rén zhǐ,liǎo é shēng zi qú。
所以茅季伟,鸡半馔设腴。suǒ yǐ máo jì wěi,jī bàn zhuàn shè yú。
所以王休证,鱼双甘旨需。suǒ yǐ wáng xiū zhèng,yú shuāng gān zhǐ xū。
此理有俱有,此心无息无。cǐ lǐ yǒu jù yǒu,cǐ xīn wú xī wú。
儿寒衣芦花,母在足欣娱。ér hán yī lú huā,mǔ zài zú xīn yú。
儿罪履中野,母怜自噫呜。ér zuì lǚ zhōng yě,mǔ lián zì yī wū。
高高心晖堂,申旦所依于。gāo gāo xīn huī táng,shēn dàn suǒ yī yú。
俨然其若存,何可离须臾。yǎn rán qí ruò cún,hé kě lí xū yú。
我吟方区区,我步方于于。wǒ yín fāng qū qū,wǒ bù fāng yú yú。
起看物所性,因悟理不诬。qǐ kàn wù suǒ xìng,yīn wù lǐ bù wū。
怀哉反哺者,城头尾毕逋。huái zāi fǎn bǔ zhě,chéng tóu wěi bì bū。

徐氏拜荣堂

马廷鸾

银黉三组归去来,绣衣朱毂胡为哉。yín hóng sān zǔ guī qù lái,xiù yī zhū gǔ hú wèi zāi。
富贵薰天无足道,人间至乐归老莱。fù guì xūn tiān wú zú dào,rén jiān zhì lè guī lǎo lái。
青衫随分当彩衣,阿母一笑生儿痴。qīng shān suí fēn dāng cǎi yī,ā mǔ yī xiào shēng ér chī。
笋生雪底冰下鱼,此事惟有天公知。sǔn shēng xuě dǐ bīng xià yú,cǐ shì wéi yǒu tiān gōng zhī。
吾母今年五十馀,襟期正与君母俱。wú mǔ jīn nián wǔ shí yú,jīn qī zhèng yǔ jūn mǔ jù。
双瞳点漆发未白,画堂茅舍各自如。shuāng tóng diǎn qī fā wèi bái,huà táng máo shě gè zì rú。
何时两母俱徜徉,安舆来往陈壶觞。hé shí liǎng mǔ jù cháng yáng,ān yú lái wǎng chén hú shāng。
因观吾庐戏彩章,就赋君家拜荣堂。yīn guān wú lú xì cǎi zhāng,jiù fù jūn jiā bài róng táng。

送文甫兄归番阳二首

马廷鸾

白发苍颜老弟兄,累年隔阔话情亲。bái fā cāng yán lǎo dì xiōng,lèi nián gé kuò huà qíng qīn。
杭京一访且千里,盘祖诸孙才九人。háng jīng yī fǎng qiě qiān lǐ,pán zǔ zhū sūn cái jiǔ rén。
扫榻少留深雨夜,著鞭又趁早霜晨。sǎo tà shǎo liú shēn yǔ yè,zhù biān yòu chèn zǎo shuāng chén。
曾门有衍诗书泽,为计维垣蜜印新。céng mén yǒu yǎn shī shū zé,wèi jì wéi yuán mì yìn xīn。

送文甫兄归番阳二首

马廷鸾

少小追随子佩青,如今相视鬓丝横。shǎo xiǎo zhuī suí zi pèi qīng,rú jīn xiāng shì bìn sī héng。
式相好矣天伦重,归去来兮世念轻。shì xiāng hǎo yǐ tiān lún zhòng,guī qù lái xī shì niàn qīng。
目送飞鸿云缥缈,身怜病鹤影伶仃。mù sòng fēi hóng yún piāo miǎo,shēn lián bìng hè yǐng líng dīng。
圣恩若许还农亩,依旧山窗共短檠。shèng ēn ruò xǔ hái nóng mǔ,yī jiù shān chuāng gòng duǎn qíng。

披云堂歌

马廷鸾

痴云压陇如坚城,猛风击破如雄兵。chī yún yā lǒng rú jiān chéng,měng fēng jī pò rú xióng bīng。
寒溪古洞收不彻,有如奔车白旆归空营。hán xī gǔ dòng shōu bù chè,yǒu rú bēn chē bái pèi guī kōng yíng。
林稍划划露微碧,玉匣渐见青铜精。lín shāo huà huà lù wēi bì,yù xiá jiàn jiàn qīng tóng jīng。
影转西风流日脚,万斛黄金散空落。yǐng zhuǎn xī fēng liú rì jiǎo,wàn hú huáng jīn sàn kōng luò。
宝篦刮尽重瞳膜,倒盛一海春冰薄。bǎo bì guā jǐn zhòng tóng mó,dào shèng yī hǎi chūn bīng báo。
世界倾在琉璃屏,神豪气爽肌骨清。shì jiè qīng zài liú lí píng,shén háo qì shuǎng jī gǔ qīng。
便欲垂羽翰,飞上朝玉京。biàn yù chuí yǔ hàn,fēi shàng cháo yù jīng。
不须七碗秋江波,两腋自有清风生。bù xū qī wǎn qiū jiāng bō,liǎng yè zì yǒu qīng fēng shēng。
长忆当年玉川子,殷勤会问苍生事。zhǎng yì dāng nián yù chuān zi,yīn qín huì wèn cāng shēng shì。

求菖蒲于李叔翔

马廷鸾

风饕雪虐岁峥嵘,寸草寒窗独宁馨。fēng tāo xuě nüè suì zhēng róng,cùn cǎo hán chuāng dú níng xīn。
长恐出山泉水浊,尘埃到汝失青青。zhǎng kǒng chū shān quán shuǐ zhuó,chén āi dào rǔ shī qīng qīng。
169«3456789