古诗词

陶应雷

废宫

陶应雷

雨坏宫墙蔓草多,自披荒棘认铜驼。yǔ huài gōng qiáng màn cǎo duō,zì pī huāng jí rèn tóng tuó。
旧家游女知亡国,不唱春风缓缓歌。jiù jiā yóu nǚ zhī wáng guó,bù chàng chūn fēng huǎn huǎn gē。

古诗二首

陶应雷

晨选期门士,大猎南山阳。chén xuǎn qī mén shì,dà liè nán shān yáng。
白日照旌旗,咫尺临清光。bái rì zhào jīng qí,zhǐ chǐ lín qīng guāng。
之子才且武,结发在戎行。zhī zi cái qiě wǔ,jié fā zài róng xíng。
控弮拉罴虎,馀勇殊未央。kòng quān lā pí hǔ,yú yǒng shū wèi yāng。
回车宴五柞,举烽令行觞。huí chē yàn wǔ zhà,jǔ fēng lìng xíng shāng。
禾黍被中野,松柏生高冈。hé shǔ bèi zhōng yě,sōng bǎi shēng gāo gāng。
借问何所思,所思在冀方。jiè wèn hé suǒ sī,suǒ sī zài jì fāng。
彼美冀方士,安得同翱翔。bǐ měi jì fāng shì,ān dé tóng áo xiáng。
峨峨切云冠,奕奕夫容剑。é é qiè yún guān,yì yì fū róng jiàn。
扬扬徒旅繁,济济驾紫燕。yáng yáng tú lǚ fán,jì jì jià zǐ yàn。
行行向双阙,去上未央殿。xíng xíng xiàng shuāng quē,qù shàng wèi yāng diàn。
君明臣亦良,四海皆清晏。jūn míng chén yì liáng,sì hǎi jiē qīng yàn。
斋房多灵芝,郊薮凤凰见。zhāi fáng duō líng zhī,jiāo sǒu fèng huáng jiàn。
群臣亦何为,称功劝封禅。qún chén yì hé wèi,chēng gōng quàn fēng chán。
中夜整冠带,览彼明月光。zhōng yè zhěng guān dài,lǎn bǐ míng yuè guāng。
屏营不能寐,忧心独怦怦。píng yíng bù néng mèi,yōu xīn dú pēng pēng。
危坐待月发,牵牛直南荣。wēi zuò dài yuè fā,qiān niú zhí nán róng。
盈庭树兰蕙,芬香日凋零。yíng tíng shù lán huì,fēn xiāng rì diāo líng。
客行随所适,感物怀故乡。kè xíng suí suǒ shì,gǎn wù huái gù xiāng。
朝发雁门道,夕入兰台宫。cháo fā yàn mén dào,xī rù lán tái gōng。
佳宾会若云,列鼎吹笙簧。jiā bīn huì ruò yún,liè dǐng chuī shēng huáng。
终岁极燕乐,保己有馀庆。zhōng suì jí yàn lè,bǎo jǐ yǒu yú qìng。

古诗二首

陶应雷

仙人降瑶席,风露清坛场。xiān rén jiàng yáo xí,fēng lù qīng tán chǎng。
朗咏玉书文,遥上绿云章。lǎng yǒng yù shū wén,yáo shàng lǜ yún zhāng。
阊阖启中夜,五色垂景光。chāng hé qǐ zhōng yè,wǔ sè chuí jǐng guāng。
霓旌导绛节,授以长生方。ní jīng dǎo jiàng jié,shòu yǐ zhǎng shēng fāng。
湛然守中扃,不迎亦不将。zhàn rán shǒu zhōng jiōng,bù yíng yì bù jiāng。
琼浆酌天和,玉芝茹春香。qióng jiāng zhuó tiān hé,yù zhī rú chūn xiāng。
手种蟠桃花,坐待三千霜。shǒu zhǒng pán táo huā,zuò dài sān qiān shuāng。
相从广成子,鸾鹄参翱翔。xiāng cóng guǎng chéng zi,luán gǔ cān áo xiáng。