古诗词

高观国

点绛唇

高观国

天外青鸾,几时常向人间住。tiān wài qīng luán,jǐ shí cháng xiàng rén jiān zhù。
断歌零舞。duàn gē líng wǔ。
月上桐阴暮。yuè shàng tóng yīn mù。
憔悴潘郎,不解为花主。qiáo cuì pān láng,bù jiě wèi huā zhǔ。
知何处。zhī hé chù。
梦云愁雨。mèng yún chóu yǔ。
怕向西楼去。pà xiàng xī lóu qù。

点绛唇

高观国

钓月篷闲,载诗却向旗亭醉。diào yuè péng xián,zài shī què xiàng qí tíng zuì。
翠蒲阴外。cuì pú yīn wài。
莫放双鸥起。mò fàng shuāng ōu qǐ。
水佩仙裳,洒落烟云意。shuǐ pèi xiān shang,sǎ luò yān yún yì。
来相试。lái xiāng shì。
玉绡新制。yù xiāo xīn zhì。
要写蓬壶记。yào xiě péng hú jì。

恋绣衾

高观国

碧梧偷恋小窗阴。bì wú tōu liàn xiǎo chuāng yīn。
恨芭蕉、不展寸心。hèn bā jiāo bù zhǎn cùn xīn。
暗语近、阳台远,奈秋宵、砧断漏沈。àn yǔ jìn yáng tái yuǎn,nài qiū xiāo zhēn duàn lòu shěn。
月明欲教吹箫去,隔骖鸾、空留怨音。yuè míng yù jiào chuī xiāo qù,gé cān luán kōng liú yuàn yīn。
从此是、天涯阻,这一场、愁梦更深。cóng cǐ shì tiān yá zǔ,zhè yī chǎng chóu mèng gèng shēn。

踏莎行·其一九日西山

高观国

水减堤痕,秋生屐齿。shuǐ jiǎn dī hén,qiū shēng jī chǐ。
瘦筇唤起登高意。shòu qióng huàn qǐ dēng gāo yì。
翠烟微冷梦凄凉,黄花香晚人憔悴。cuì yān wēi lěng mèng qī liáng,huáng huā xiāng wǎn rén qiáo cuì。
怀古风流,悲秋情味。huái gǔ fēng liú,bēi qiū qíng wèi。
紫萸劝入旗亭醉。zǐ yú quàn rù qí tíng zuì。
玉人相见说新愁,可怜又湿西风泪。yù rén xiāng jiàn shuō xīn chóu,kě lián yòu shī xī fēng lèi。

踏莎行·其二

高观国

花染烟香,柳摇风翠。huā rǎn yān xiāng,liǔ yáo fēng cuì。
春工写出清明意。chūn gōng xiě chū qīng míng yì。
翠湾还趁画船开,粉墙到处骄骢系。cuì wān hái chèn huà chuán kāi,fěn qiáng dào chù jiāo cōng xì。
歌唤红裙,酒招青旆。gē huàn hóng qún,jiǔ zhāo qīng pèi。
吟情又许春风醉。yín qíng yòu xǔ chūn fēng zuì。
何妨日日烂芳游,今宵先向西城睡。hé fáng rì rì làn fāng yóu,jīn xiāo xiān xiàng xī chéng shuì。

南乡子·赋十四弦

高观国

直柱倚冰弦。zhí zhù yǐ bīng xián。
曾见胡儿马上弹。céng jiàn hú ér mǎ shàng dàn。
却笑琵琶风韵古,溅溅。què xiào pí pá fēng yùn gǔ,jiàn jiàn。
想像湘妃水一帘。xiǎng xiàng xiāng fēi shuǐ yī lián。
塞恨曲中传。sāi hèn qū zhōng chuán。
两摺琴丝费玉纤。liǎng zhé qín sī fèi yù xiān。
不似江南风月好,厌厌。bù shì jiāng nán fēng yuè hǎo,yàn yàn。
拍手齐看舞袖边。pāi shǒu qí kàn wǔ xiù biān。

风入松·其一

高观国

卷帘日日恨春阴。juǎn lián rì rì hèn chūn yīn。
寒食新晴。hán shí xīn qíng。
马蹄只向南山去,长桥爱、花柳多情。mǎ tí zhǐ xiàng nán shān qù,zhǎng qiáo ài huā liǔ duō qíng。
红外风娇日暖,翠边水秀山明。hóng wài fēng jiāo rì nuǎn,cuì biān shuǐ xiù shān míng。
杜郎歌酒过平生。dù láng gē jiǔ guò píng shēng。
到处蓬瀛。dào chù péng yíng。
醉魂不入重城晚,浓欢寄、桃叶桃根。zuì hún bù rù zhòng chéng wǎn,nóng huān jì táo yè táo gēn。
绣被嫩寒清晓,莺声唤醒春酲。xiù bèi nèn hán qīng xiǎo,yīng shēng huàn xǐng chūn chéng。

洞仙歌·题真

高观国

轻痕浅晕。qīng hén qiǎn yūn。
偷染春风面。tōu rǎn chūn fēng miàn。
恰似西施影儿现。qià shì xī shī yǐng ér xiàn。
拟新妆、临槛一段天真,闲态度,长恁香娇玉软。nǐ xīn zhuāng lín kǎn yī duàn tiān zhēn,xián tài dù,zhǎng nèn xiāng jiāo yù ruǎn。
从今怀袖里,不暂相离,似笑如颦任舒卷。cóng jīn huái xiù lǐ,bù zàn xiāng lí,shì xiào rú pín rèn shū juǎn。
顾芳容不老,只似如今,娇不语、无奈情深意远。gù fāng róng bù lǎo,zhǐ shì rú jīn,jiāo bù yǔ wú nài qíng shēn yì yuǎn。
便雨隔云疏暂分携,也时展丹青,见伊一见。biàn yǔ gé yún shū zàn fēn xié,yě shí zhǎn dān qīng,jiàn yī yī jiàn。

风入松·其二·闻邻女吹笛

高观国

粉娇曾隔翠帘看。fěn jiāo céng gé cuì lián kàn。
横玉声寒。héng yù shēng hán。
夜深不管柔荑冷,樱朱度、香喷云鬟。yè shēn bù guǎn róu tí lěng,yīng zhū dù xiāng pēn yún huán。
霜月摇摇吹落,梅花簌簌惊残。shuāng yuè yáo yáo chuī luò,méi huā sù sù jīng cán。
萧郎且放凤箫闲。xiāo láng qiě fàng fèng xiāo xián。
何处骖鸾。hé chù cān luán。
静听三弄霓裳罢,魂飞断、愁里关山。jìng tīng sān nòng ní shang bà,hún fēi duàn chóu lǐ guān shān。
三十六宫天近,念奴却在人间。sān shí liù gōng tiān jìn,niàn nú què zài rén jiān。

柳梢青·柳

高观国

翠拂晴波,烟垂古岸,灞桥春色。cuì fú qíng bō,yān chuí gǔ àn,bà qiáo chūn sè。
斜带鸦啼,乱萦莺梦,愁丝如织。xié dài yā tí,luàn yíng yīng mèng,chóu sī rú zhī。
为怜张绪风流,正瘦损、宫腰褪碧。wèi lián zhāng xù fēng liú,zhèng shòu sǔn gōng yāo tuì bì。
绽绾同心,留连不住,天涯行客。zhàn wǎn tóng xīn,liú lián bù zhù,tiān yá xíng kè。

少年游·草

高观国

春风吹碧,春云映绿,晓梦入芳茵。chūn fēng chuī bì,chūn yún yìng lǜ,xiǎo mèng rù fāng yīn。
软衬飞花,远连流水,一望隔香尘。ruǎn chèn fēi huā,yuǎn lián liú shuǐ,yī wàng gé xiāng chén。
萋萋多少江南恨,翻忆翠罗裙。qī qī duō shǎo jiāng nán hèn,fān yì cuì luó qún。
冷落闲门,凄迷古道,烟雨正愁人。lěng luò xián mén,qī mí gǔ dào,yān yǔ zhèng chóu rén。

诉衷情令

高观国

西楼杨柳未胜烟。xī lóu yáng liǔ wèi shèng yān。
寒峭落梅天。hán qiào luò méi tiān。
东风渡头波晚,一棹木兰船。dōng fēng dù tóu bō wǎn,yī zhào mù lán chuán。
花态度,酒因缘。huā tài dù,jiǔ yīn yuán。
只春怜。zhǐ chūn lián。
屏开山翠,雨怯云娇,尽付愁边。píng kāi shān cuì,yǔ qiè yún jiāo,jǐn fù chóu biān。

夜行船

高观国

剪水天风吹醉醒。jiǎn shuǐ tiān fēng chuī zuì xǐng。
高楼外、冻云愁凝。gāo lóu wài dòng yún chóu níng。
袖口香寒,歌喉春暖,不管雁边寒紧。xiù kǒu xiāng hán,gē hóu chūn nuǎn,bù guǎn yàn biān hán jǐn。
琼屑瑶花飞碎影。qióng xiè yáo huā fēi suì yǐng。
应须待、玉田千顷。yīng xū dài yù tián qiān qǐng。
小约梅英,教吟柳絮,春在绣红鸳锦。xiǎo yuē méi yīng,jiào yín liǔ xù,chūn zài xiù hóng yuān jǐn。

满江红

高观国

击碎空明,沧浪晚、棹歌飞入。jī suì kōng míng,cāng làng wǎn zhào gē fēi rù。
西山外、紫霞吹断,赤尘无迹。xī shān wài zǐ xiá chuī duàn,chì chén wú jì。
飞上冰轮凉世界,唤回天籁清肌骨。fēi shàng bīng lún liáng shì jiè,huàn huí tiān lài qīng jī gǔ。
看骊珠、影堕冷光斜,蛟龙窟。kàn lí zhū yǐng duò lěng guāng xié,jiāo lóng kū。
长啸外,纶巾侧。zhǎng xiào wài,lún jīn cè。
轻露下,纤絺湿。qīng lù xià,xiān chī shī。
听洞箫声在,卧虹阴北。tīng dòng xiāo shēng zài,wò hóng yīn běi。
十万江妃留醉梦,二三沙鸟惊吟魄。shí wàn jiāng fēi liú zuì mèng,èr sān shā niǎo jīng yín pò。
任天河、落尽玉杯空,东方白。rèn tiān hé luò jǐn yù bēi kōng,dōng fāng bái。

酹江月灵岩吊古

高观国

万岩灵秀,拱崇台飞观,凭陵千尺。wàn yán líng xiù,gǒng chóng tái fēi guān,píng líng qiān chǐ。
清磬一声帘幕冷,无复宫娃消息。qīng qìng yī shēng lián mù lěng,wú fù gōng wá xiāo xī。
响屟廊空,采香径古,尘土成遗迹。xiǎng xiè láng kōng,cǎi xiāng jìng gǔ,chén tǔ chéng yí jì。
石闲松老,断云空锁愁寂。shí xián sōng lǎo,duàn yún kōng suǒ chóu jì。
专宠谁比轻颦,楚腰吴艳,一笑无颜色。zhuān chǒng shuí bǐ qīng pín,chǔ yāo wú yàn,yī xiào wú yán sè。
风月荒凉罗绮梦,输与扁舟归客。fēng yuè huāng liáng luó qǐ mèng,shū yǔ biǎn zhōu guī kè。
舞阕歌残,国倾人去,青草埋香骨。wǔ què gē cán,guó qīng rén qù,qīng cǎo mái xiāng gǔ。
五湖波淼,远空依旧涵碧。wǔ hú bō miǎo,yuǎn kōng yī jiù hán bì。

谒金门

高观国

烟墅暝。yān shù míng。
隔断仙源芳径。gé duàn xiān yuán fāng jìng。
雨歇花梢魂未醒。yǔ xiē huā shāo hún wèi xǐng。
湿红如有恨。shī hóng rú yǒu hèn。
别后香车谁整。bié hòu xiāng chē shuí zhěng。
怪得画桥春静。guài dé huà qiáo chūn jìng。
碧涨平湖三十顷。bì zhǎng píng hú sān shí qǐng。
归云何处问。guī yún hé chù wèn。

留春令·其一淮南道中

高观国

断霞低映,小桥流水,一川平远。duàn xiá dī yìng,xiǎo qiáo liú shuǐ,yī chuān píng yuǎn。
柳影人家起炊烟,仿佛似、江南岸。liǔ yǐng rén jiā qǐ chuī yān,fǎng fú shì jiāng nán àn。
马上东风吹醉面。mǎ shàng dōng fēng chuī zuì miàn。
问此情谁管。wèn cǐ qíng shuí guǎn。
花里清歌酒边情,问何日、重相见。huā lǐ qīng gē jiǔ biān qíng,wèn hé rì zhòng xiāng jiàn。

留春令·其二

高观国

粉绡轻试,绿裙微褪,吴姬娇小。fěn xiāo qīng shì,lǜ qún wēi tuì,wú jī jiāo xiǎo。
一点清香著芳魂,便添起、春怀抱。yī diǎn qīng xiāng zhù fāng hún,biàn tiān qǐ chūn huái bào。
玉脸窥人舒浅笑。yù liǎn kuī rén shū qiǎn xiào。
寄此情天渺。jì cǐ qíng tiān miǎo。
酒醒罗浮角声寒,正月挂、南枝晓。jiǔ xǐng luó fú jiǎo shēng hán,zhèng yuè guà nán zhī xiǎo。

太常引

高观国

玉肌轻衬碧霞衣。yù jī qīng chèn bì xiá yī。
似争驾、翠鸾飞。shì zhēng jià cuì luán fēi。
羞问武陵溪,笑女伴、东风醉时。xiū wèn wǔ líng xī,xiào nǚ bàn dōng fēng zuì shí。
不飘红雨,不贪青子,冷澹却相宜。bù piāo hóng yǔ,bù tān qīng zi,lěng dàn què xiāng yí。
春晚涌金池,问一片、将愁寄谁。chūn wǎn yǒng jīn chí,wèn yī piàn jiāng chóu jì shuí。

留春令·其三梅

高观国

玉清冰瘦,洗妆初见,春风头面。yù qīng bīng shòu,xǐ zhuāng chū jiàn,chūn fēng tóu miàn。
等得黄昏月溪寒,爱顾影、临清浅。děng dé huáng hūn yuè xī hán,ài gù yǐng lín qīng qiǎn。
历尽冰霜空羞怨。lì jǐn bīng shuāng kōng xiū yuàn。
怨粉香消减。yuàn fěn xiāng xiāo jiǎn。
江北江南旧情多,奈笛里、关山远。jiāng běi jiāng nán jiù qíng duō,nài dí lǐ guān shān yuǎn。
9212345