古诗词

张资

应约访遗绡女子

张资

何人遗下一红绡,暗遣情怀意气饶。hé rén yí xià yī hóng xiāo,àn qiǎn qíng huái yì qì ráo。
勒马住时金?脱,亚身亲用宝灯挑。lēi mǎ zhù shí jīn dèng tuō,yà shēn qīn yòng bǎo dēng tiāo。
轻轻滴滴深深染,慢慢寻寻紧紧□。qīng qīng dī dī shēn shēn rǎn,màn màn xún xún jǐn jǐn。
料想佳人初失却,几回纤手摸裙腰。liào xiǎng jiā rén chū shī què,jǐ huí xiān shǒu mō qún yāo。

和遗绡女子

张资

香来著吾怀,先想纤纤手。xiāng lái zhù wú huái,xiān xiǎng xiān xiān shǒu。
果遇赠香人,经年何恨久。guǒ yù zèng xiāng rén,jīng nián hé hèn jiǔ。

和遗绡女子

张资

浓麝应同琼体织,轻绡料比杏腮红。nóng shè yīng tóng qióng tǐ zhī,qīng xiāo liào bǐ xìng sāi hóng。
虽然未近来春约,已胜襄王魂梦中。suī rán wèi jìn lái chūn yuē,yǐ shèng xiāng wáng hún mèng zhōng。

和遗绡女子

张资

自得佳人遗赠物,书窗终自独无寥。zì dé jiā rén yí zèng wù,shū chuāng zhōng zì dú wú liáo。
未能得会真仙面,时赏香囊与绛绡。wèi néng dé huì zhēn xiān miàn,shí shǎng xiāng náng yǔ jiàng xiāo。