古诗词

张绍文

念奴娇·淮城感兴

张绍文

举杯呼月,问神京何在,淮山隐隐。jǔ bēi hū yuè,wèn shén jīng hé zài,huái shān yǐn yǐn。
抚剑频看勋业事,惟有孤忠挺挺。fǔ jiàn pín kàn xūn yè shì,wéi yǒu gū zhōng tǐng tǐng。
宫阙腥膻,衣冠沦没,天地凭谁整。gōng quē xīng shān,yī guān lún méi,tiān dì píng shuí zhěng。
一枰棋坏,救时著数宜紧。yī píng qí huài,jiù shí zhù shù yí jǐn。
虽是幕府文书,玉关烽火,暂送平安信。suī shì mù fǔ wén shū,yù guān fēng huǒ,zàn sòng píng ān xìn。
满地干戈犹未戢,毕竟中原谁定。mǎn dì gàn gē yóu wèi jí,bì jìng zhōng yuán shuí dìng。
便欲凌空,飘然直上,拂拭山河影。biàn yù líng kōng,piāo rán zhí shàng,fú shì shān hé yǐng。
倚风长啸,夜深霜露凄冷。yǐ fēng zhǎng xiào,yè shēn shuāng lù qī lěng。

水龙吟·春晚

张绍文

日迟风软花香,困人天气情怀懒。rì chí fēng ruǎn huā xiāng,kùn rén tiān qì qíng huái lǎn。
牡丹谢了,酴醾开后,红稀绿暗。mǔ dān xiè le,tú mí kāi hòu,hóng xī lǜ àn。
慵下妆楼,倦吟鸾镜,粉轻脂淡。yōng xià zhuāng lóu,juàn yín luán jìng,fěn qīng zhī dàn。
叹韶华迤逦,将春归去,沉思处、空肠断。tàn sháo huá yí lǐ,jiāng chūn guī qù,chén sī chù kōng cháng duàn。
长是愁蛾不展。zhǎng shì chóu é bù zhǎn。
话春心、只凭双燕。huà chūn xīn zhǐ píng shuāng yàn。
良辰美景,可堪虚负,登临心眼。liáng chén měi jǐng,kě kān xū fù,dēng lín xīn yǎn。
雁杳鱼沉,信音难托,水遥山远。yàn yǎo yú chén,xìn yīn nán tuō,shuǐ yáo shān yuǎn。
但无言,倚遍阑干十二,对芳天晚。dàn wú yán,yǐ biàn lán gàn shí èr,duì fāng tiān wǎn。

念奴娇·为兄风云水月主人寿

张绍文

丹台仙伯,记踪迹当年、琼楼金阙。dān tái xiān bó,jì zōng jì dāng nián qióng lóu jīn quē。
底事来游人世界,为爱风云水月。dǐ shì lái yóu rén shì jiè,wèi ài fēng yún shuǐ yuè。
结屋南园,境随人胜,不是溪山别。jié wū nán yuán,jìng suí rén shèng,bù shì xī shān bié。
今朝初度,碧莲千顷齐发。jīn cháo chū dù,bì lián qiān qǐng qí fā。
况是鸳侣新偕,凤雏才长,占人间欢悦,且尽壶天终夕醉,听取妙歌千阕。kuàng shì yuān lǚ xīn xié,fèng chú cái zhǎng,zhàn rén jiān huān yuè,qiě jǐn hú tiān zhōng xī zuì,tīng qǔ miào gē qiān què。
待得西风,鹗书飞上,更复青毡物。dài dé xī fēng,è shū fēi shàng,gèng fù qīng zhān wù。
功成名遂,赤松还伴高洁。gōng chéng míng suì,chì sōng hái bàn gāo jié。

沁园春·为叔父云溪主人寿

张绍文

数遍时贤,谁似云溪,未老得闲。shù biàn shí xián,shuí shì yún xī,wèi lǎo dé xián。
自抽身州县,归休旧隐,灰心名利,跳出尘寰。zì chōu shēn zhōu xiàn,guī xiū jiù yǐn,huī xīn míng lì,tiào chū chén huán。
卸却朝衣,笑拈拄杖,日在花阴竹径间。xiè què cháo yī,xiào niān zhǔ zhàng,rì zài huā yīn zhú jìng jiān。
身轻健,任高眠晏起,渴饮饥餐。shēn qīng jiàn,rèn gāo mián yàn qǐ,kě yǐn jī cān。
垂弧猛省当年。chuí hú měng shěng dāng nián。
且约住春风开寿筵。qiě yuē zhù chūn fēng kāi shòu yán。
况园亭池馆,新奇佳丽,弟兄子侄,歌笑团栾。kuàng yuán tíng chí guǎn,xīn qí jiā lì,dì xiōng zi zhí,gē xiào tuán luán。
绿鬓朱颜,纶巾羽扇,做个人间长寿仙。lǜ bìn zhū yán,lún jīn yǔ shàn,zuò gè rén jiān zhǎng shòu xiān。
霞觞举,愿年年今日,长对南山。xiá shāng jǔ,yuàn nián nián jīn rì,zhǎng duì nán shān。

钟山路间

张绍文

立马钟山路,斜阳锁乱峰。lì mǎ zhōng shān lù,xié yáng suǒ luàn fēng。
断碑生绿藓,古道立青松。duàn bēi shēng lǜ xiǎn,gǔ dào lì qīng sōng。
春事梅边觉,乡愁酒后浓。chūn shì méi biān jué,xiāng chóu jiǔ hòu nóng。
兴亡多感慨,我辈复情钟。xīng wáng duō gǎn kǎi,wǒ bèi fù qíng zhōng。

山庵夜宿呈深居先生

张绍文

松径转幽密,一程深一程。sōng jìng zhuǎn yōu mì,yī chéng shēn yī chéng。
涛声在平地,月色正三更。tāo shēng zài píng dì,yuè sè zhèng sān gèng。
僧定欲唤起,鹤眠频梦惊。sēng dìng yù huàn qǐ,hè mián pín mèng jīng。
晓来真富贵,露叶缀珠璎。xiǎo lái zhēn fù guì,lù yè zhuì zhū yīng。

送梁中砥入道从三茅许松溪

张绍文

无意觅封侯,来从长史游。wú yì mì fēng hóu,lái cóng zhǎng shǐ yóu。
辞章唐韵度,人物晋风流。cí zhāng táng yùn dù,rén wù jìn fēng liú。
花影天坛午,松声月涧秋。huā yǐng tiān tán wǔ,sōng shēng yuè jiàn qiū。
登临尽诗境,分我半山不。dēng lín jǐn shī jìng,fēn wǒ bàn shān bù。

即事

张绍文

电挟雷声迅,风将雨脚多。diàn xié léi shēng xùn,fēng jiāng yǔ jiǎo duō。
须臾寂无有,造化果如何。xū yú jì wú yǒu,zào huà guǒ rú hé。
饥鼠撼帏竹,哀蛩语径莎。jī shǔ hàn wéi zhú,āi qióng yǔ jìng shā。
披衣起中夜,有感寄长歌。pī yī qǐ zhōng yè,yǒu gǎn jì zhǎng gē。

即事

张绍文

地迥秋声远,山空野兴多。dì jiǒng qiū shēng yuǎn,shān kōng yě xīng duō。
宦游聊尔耳,疏懒奈吾何。huàn yóu liáo ěr ěr,shū lǎn nài wú hé。
摇落惊黄叶,推敲步绿莎。yáo luò jīng huáng yè,tuī qiāo bù lǜ shā。
新凉大自在,对酒且高歌。xīn liáng dà zì zài,duì jiǔ qiě gāo gē。

自维扬辞亲暂归里中登楼有作

张绍文

烂漫家山景物妍,西风收拾下蛮笺。làn màn jiā shān jǐng wù yán,xī fēng shōu shí xià mán jiān。
半分寒事梅花里,一段幽怀夕照边。bàn fēn hán shì méi huā lǐ,yī duàn yōu huái xī zhào biān。
渔唱凄凉招野色,雁行缥缈带晴烟。yú chàng qī liáng zhāo yě sè,yàn xíng piāo miǎo dài qíng yān。
淮山只在栏干北,目送飞云重黯然。huái shān zhǐ zài lán gàn běi,mù sòng fēi yún zhòng àn rán。

自淮阳还里中抵舍一夕即为通川之行

张绍文

喜得归来席未安,又携书剑上江干。xǐ dé guī lái xí wèi ān,yòu xié shū jiàn shàng jiāng gàn。
莫陪亲戚话情愫,空指溪山说肺肝。mò péi qīn qī huà qíng sù,kōng zhǐ xī shān shuō fèi gān。
客路几程来杳杳,天涯一棹去漫漫。kè lù jǐ chéng lái yǎo yǎo,tiān yá yī zhào qù màn màn。
故乡又被江云隔,写得诗成欲寄难。gù xiāng yòu bèi jiāng yún gé,xiě dé shī chéng yù jì nán。

春闺怨效唐才调集体

张绍文

杨柳和烟翠不分,东风吹雨上离樽。yáng liǔ hé yān cuì bù fēn,dōng fēng chuī yǔ shàng lí zūn。
茝弦调急难藏恨,燕子楼高易断魂。chǎi xián diào jí nán cáng hèn,yàn zi lóu gāo yì duàn hún。
锦字书成春梦远,玉壶泪满夜灯昏。jǐn zì shū chéng chūn mèng yuǎn,yù hú lèi mǎn yè dēng hūn。
马蹄想过长亭路,细与萧郎认去痕。mǎ tí xiǎng guò zhǎng tíng lù,xì yǔ xiāo láng rèn qù hén。

江亭晚眺

张绍文

登高便可豁双明,吟外还能见物情。dēng gāo biàn kě huō shuāng míng,yín wài hái néng jiàn wù qíng。
南北盛衰关大数,英雄得失总虚名。nán běi shèng shuāi guān dà shù,yīng xióng dé shī zǒng xū míng。
莫云千里乡心远,寒雁一声秋意清。mò yún qiān lǐ xiāng xīn yuǎn,hán yàn yī shēng qiū yì qīng。
江上白鸥应笑我,等闲虚负水边盟。jiāng shàng bái ōu yīng xiào wǒ,děng xián xū fù shuǐ biān méng。

小院

张绍文

小院春寒闭寂寥,东风吹雪未全消。xiǎo yuàn chūn hán bì jì liáo,dōng fēng chuī xuě wèi quán xiāo。
山茶谢了梅花落,移得诗情上柳条。shān chá xiè le méi huā luò,yí dé shī qíng shàng liǔ tiáo。

醉乡

张绍文

醉乡诗笔是生涯,短短蛮笺字字斜。zuì xiāng shī bǐ shì shēng yá,duǎn duǎn mán jiān zì zì xié。
沉水一株烟未断,半窗寒月上梅花。chén shuǐ yī zhū yān wèi duàn,bàn chuāng hán yuè shàng méi huā。

定林

张绍文

三间书屋年年在,一点禅灯夜夜明。sān jiān shū wū nián nián zài,yī diǎn chán dēng yè yè míng。
门外青苗浑不见,半山松竹自秋声。mén wài qīng miáo hún bù jiàn,bàn shān sōng zhú zì qiū shēng。

金陵道中晚宿

张绍文

卸却征衣卧客窗,移床切莫近寒螀。xiè què zhēng yī wò kè chuāng,yí chuáng qiè mò jìn hán jiāng。
空阶一雨凄凉甚,不怨梧桐怨夜长。kōng jiē yī yǔ qī liáng shén,bù yuàn wú tóng yuàn yè zhǎng。

夜坐

张绍文

金鸭香残酒半醒,夜深寒月过西棂。jīn yā xiāng cán jiǔ bàn xǐng,yè shēn hán yuè guò xī líng。
可怜心事无人识,诗眼与灯相对青。kě lián xīn shì wú rén shí,shī yǎn yǔ dēng xiāng duì qīng。

绝句二首

张绍文

晓云扶日上高梧,一枕春酲困未苏。xiǎo yún fú rì shàng gāo wú,yī zhěn chūn chéng kùn wèi sū。
山鸟不知如许事,隔窗犹自劝提壶。shān niǎo bù zhī rú xǔ shì,gé chuāng yóu zì quàn tí hú。

绝句二首

张绍文

雨过盘池起绿波,夜来添得几圆荷。yǔ guò pán chí qǐ lǜ bō,yè lái tiān dé jǐ yuán hé。
单衣不奈春寒恶,却美杨枝挟纩多。dān yī bù nài chūn hán è,què měi yáng zhī xié kuàng duō。
2112