古诗词

张嗣古

登妙高亭

张嗣古

雨馀山石洗孱颜,卧虎蹲羊各自闲。yǔ yú shān shí xǐ càn yán,wò hǔ dūn yáng gè zì xián。
杖屦贪穿秋色好,不知衣惹藓痕斑。zhàng jù tān chuān qiū sè hǎo,bù zhī yī rě xiǎn hén bān。

雪谷潭

张嗣古

崎岖鸟道开烟萝,长松偃蹇声荡摩。qí qū niǎo dào kāi yān luó,zhǎng sōng yǎn jiǎn shēng dàng mó。
白龙怒吼挂绝壁,苍兕离立迎清波。bái lóng nù hǒu guà jué bì,cāng sì lí lì yíng qīng bō。
枯筇拄破青苔色,雷雨收功神敛迹。kū qióng zhǔ pò qīng tái sè,léi yǔ shōu gōng shén liǎn jì。
穷源不得空归来,掬雪抟珠三太息。qióng yuán bù dé kōng guī lái,jū xuě tuán zhū sān tài xī。